SÁT THỦ BÁN HÀNG - Trang 70

nào sẽ đến lượt bà kêu ca chán nản và Fred sẽ cổ vũ bà? Bà cũng muốn được trân trọng và
hình như ông chưa bao giờ làm được điều đó.

“Nó chẳng liên quan gì tới sự bất mãn cả. Em thật buồn cười, Kathy. Em không hiểu sao?”

“Điều đó có ý nghĩa gì?”, bà hỏi lại nhưng vẫn không rời mắt khỏi món ăn ở giữa bàn. Đôi
mắt bà không biểu cảm cũng không có phản ứng gì.

“Anh đã tới giai đoạn có thể có được quyền lực”, Fred nói. “Anh biết hiện mình đang muốn
gì. Anh biết mình có thể làm gì. Nó chẳng liên quan gì tới việc phàn nàn cả. Đó chỉ là vấn đề
từ ngữ mà thôi.”

“Thế nhưng theo như em hiểu thì những từ ngữ anh dùng hoàn toàn có chủ đích.”

“Anh đã nhận ra việc mình có thể làm bây giờ. Anh biết thứ anh muốn. Anh muốn sự tự
chủ.”

“Bây giờ, nếu anh muốn em có một công việc thì được thôi, em sẽ làm ở quầy thu ngân.”

“Quầy thu ngân! Tại sao em lại muốn làm việc ở đó?”

“Đó chính xác là điều em muốn nói. Anh không quan tâm em làm gì, miễn là em có thể kiếm
đủ tiền. Việc trở lại với nghề dạy học sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức,” bà nói.

“Nếu...”

“Nhưng...”

“Kathy, đừng cắt ngang lời anh. Nếu em có thể giúp anh thành công, em sẽ không cần làm
việc phải không?”, ông nói.

“Em có thể lên tiếng chưa?”, bà hỏi lại.

“Dĩ nhiên!”

“Dù anh tin hay không thì việc quay trở lại dạy học cũng tốn rất nhiều thời gian. Em đã nộp
hồ sơ.”

“Họ đã gọi em chưa?”, Fred ngắt lời.

“Chưa.”

“Em đã gọi họ chưa? Em đã giục họ chưa?”, ông hỏi như thể đang nói chuyện với đại diện
bán hàng của mình. Fred bắt đầu sử dụng tông giọng mà ông dùng trong công việc. Ông biết
mình đang là chính mình trong giây phút này. Giọng điệu , tác phong của ông, cách lựa chọn
và nhấn mạnh từ ngữ đều là thứ ông dùng tại nơi làm việc, tại thời điểm này không ai nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.