SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 107

Spielman nhún vai. "Bốn đến sáu tuần, từ khi bắt đầu đến khi kết

thúc", ông nói. "Hắn mất ít nhất một tháng để phẫu thuật cắt chân tay anh
chàng này, mỗi lần một bộ phận. Tôi không thể tưởng tượng bất cứ điều gì
khủng khiếp hơn."

"Hắn đã làm điều đó trước một tấm gương", tôi nói, những gì tôi nói

luôn luôn hữu ích đúng lúc. "Vì vậy, các nạn nhân phải tận mắt nhìn."

Spielman nhìn phát hoảng. "Lạy Chúa", ông nói. Ông ngồi bất động

trong một phút, sau đó tiếp tục, "Ôi, lạy Chúa". Sau đó, ông lắc đầu và lại
nhìn chiếc đồng hồ Rolex. "Nghe này, tôi muốn giúp đỡ, nhưng điều này
là..." Ông giơ tay lên rồi lại đặt xuống bàn một lần nữa. "Tôi không nghĩ
mình có thể nói với anh điều gì thực sự hữu ích. Vì vậy, hãy để tôi giúp hai
người tiết kiệm thời gian ở đây. Người đó, hừm... Chesney ?"

"Chutsky", Deborah nói.
"Đúng, là anh ta. Anh ta đã gọi và gợi ý rằng liệu tôi có thể nhận dạng

một người với máy quét võng mạc, ừm, với một cơ sở dữ liệu nhất định ở
vùng Virginia hay không." Ông nhướng mày và bĩu môi. "Dù sao, tôi cũng
nhận được fax ngày hôm qua với nhận dạng tích cực của nạn nhân. Tôi sẽ
lấy nó cho anh."

Ông đứng dậy và biến mất vào sảnh. Một lúc sau, ông trở lại với một

tờ giấy. "Đây rồi. Tên là Manuel Borges. Một người bản địa ở El Salvador,
kinh doanh nhập khẩu." ông chìa tờ giấy ra trước mặt Deborah. "Tôi biết
không phải nhiều nhưng tôi tin rằng, chính là nó. Hình dáng anh ta..." Ông
nhún vai. "Tôi không nghĩ chúng ta sẽ thu thập được gì hơn."

Một chiếc loa liên lạc nhỏ trên trần nhà lẩm bẩm điều gì đó có thể đến

từ một chương trình truyền hình. Spielman nghếch đầu và cau mày nói,
"Chuẩn bị đi. Hy vọng anh đuổi kịp anh ta". Và ông ra khỏi cửa, xuống
sảnh nhanh đến nỗi tờ fax đặt trên bàn rung rung theo nhịp bước chân ông.

Tôi nhìn Deborah. Cô ấy có vẻ không đặc biệt hào hứng vì chúng tôi

đã tìm thấy tên của nạn nhân.

"Hừm", tôi nói. "Anh biết nó cũng không hẳn là có ích."
Cô ấy lắc đầu. "Không hẳn có ích là còn nói giảm. Thứ này thật vô

tích sự." Cô ấy nhìn tờ fax, đọc qua một lần. "El Salvador. Liên quan tới
một cái gì đó gọi là FLANGE."

"Đó là người của ta", tôi nói. Cô ấy ngước lên nhìn tôi. "Là bên Hoa

Kỳ ủng hộ. Anh đã tra trên Internet."

"Tốt thật. Vậy chúng ta chỉ phát hiện ra thứ gì đó mình đã biết." Cô

ấy đứng dậy và đi ra cửa, không nhanh như Tiến sĩ Spielman nhưng đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.