SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 183

tôi có thể nhìn thấy ánh đèn. Tôi không thấy bất kỳ con cá sấu nào phơi
mình dưới ánh trăng.

Ồ, Dexter, chúng ta đã ở đây rồi. Và anh muốn làm gì tối nay ? Lúc

này, chiếc ghế bành của Rita có vẻ không phải nơi quá tệ. Đặc biệt là khi so
sánh với việc đứng ở nơi hoang dã buổi đêm. Ở phía bên kia cánh cổng này
là một kẻ làm thí nghiệm điên cuồng, lũ bò sát ăn thịt cùng một người đàn
ông mà tôi cần phải giải cứu mặc dù anh ta muốn giết tôi. Còn ở góc này là
Dexter Dũng Mãnh mặc chiếc quần soóc bóng đêm.

Tôi chắc chắn là mình mới nhận được yêu cầu này, nhưng tại sao luôn

luôn là tôi ? Ý tôi là, thực sự ấy. Tôi, bất chấp tất cả những điều này để giải
cứu Trung sĩ Doakes của mọi người ? Này ? Không phải là có gì đó nhầm
lẫn đấy chứ ? Giống như thực tế rằng tôi đã ở trong đó ?

Tuy nhiên, tôi đã ở đây cũng như có thể đi qua nó. Tôi trèo cổng và

hướng về phía ánh sáng.

Những âm thanh quen thuộc của màn đêm bắt đầu quay lại, càng lúc

càng rõ thêm. Ít nhất, tôi cho rằng đó là những âm thanh bình thường trong
một khu rừng nguyên sinh hoang dã. Có tiếng tặc tặc, rì rào và ro ro từ
những người bạn côn trùng, và một tiếng thét thê lương mà tôi rất hy vọng
chỉ là của một loại cú nào đó, làm ơn là một loại nhỏ thôi. Có gì đó làm
rung chuyển bụi dâu bên phải tôi rồi hoàn toàn chìm vào yên ắng. Và hạnh
phúc làm sao, thay vì trở nên lo lắng hay sợ hãi như một con người, tôi thấy
bản thân mình rơi vào chế độ Hoạt Động Đêm.

Những âm thanh chậm rãi chuyển động xung quanh tôi, và tất cả các

giác quan của tôi dường như trở nên nhanh nhạy hơn một chút. Bóng tối đã
mờ đi, những chi tiết trở nên rõ nét, và một tiếng cười thầm lạnh lẽo chậm
rãi vang lên trong nhận thức của tôi. Có phải Dexter đáng thương đang cảm
thấy lạ lẫm và khó khăn ? Vậy thì, hãy để Người Lữ Hành Tối Tăm lên
tiếng. Nó hẳn sẽ biết và sẽ làm những gì phải làm.

Và suy cho cùng thì tại sao lại không chứ ? Ở cuối con đường này,

bên kia cầu, Tiến sĩ Danco đang chờ chúng tôi. Tôi luôn muốn gặp ông ta,
và bây giờ tôi sẽ được như ý. Harry sẽ tán thành bất cứ điều gì tôi làm với
thứ này. Ngay cả Doakes cũng sẽ phải thừa nhận rằng Danco là một mục
tiêu chính đáng, có lẽ anh ta sẽ cảm ơn tôi vì điều đó. Thật chóng mặt, lần
này tôi được phép. Suốt một thời gian rất dài, Doakes đã giữ vị thần của tôi
mắc kẹt trong chai. Thật công bằng nếu anh ta giải thoát cho linh hồn tôi
được tự do ra ngoài, và đương nhiên, chắc chắn tôi sẽ giải thoát cho anh ta.
Sau đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.