SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 26

Chương 4

Thường thì sau những đêm dạo chơi bên ngoài, tôi luôn cảm thấy vui

vẻ phấn chấn, nhưng buổi sáng sau đêm MacGregor vội vàng bỏ trốn, tôi
vẫn còn run rẩy với sự háo hức. Tôi khao khát tìm thấy kẻ đã chụp những
tấm ảnh đó - kẻ đi đôi bốt cao bồi màu đỏ và đã dọn đẹp sạch sẽ tất cả mọi
dấu vết của hắn.

Tôi là một con quái vật ngăn nắp và muốn hoàn thành bất cứ điều gì

mình bắt đầu; và việc biết rằng có kẻ nào đó đang tung tăng ngoài kia trong
đôi giày vô lý với một chiếc máy ảnh đã chứng kiến quá nhiều chuyện
khiến tôi lo lắng với việc phải lần theo những dấu vết và cuộn lại dự án hai
phần của mình.

Có lẽ tôi đã quá vội vàng với MacGregor. Tôi nên cho ông ta thêm

một chút thời gian lẫn sự khích lệ. Và ông ta sẽ phải nói với tôi tất cả mọi
thứ. Nhưng dường như tôi có thế dễ dàng tự mình tìm ra điều gì đó; khi
Người Lữ Hành Tối Tăm lái xe, tôi khá chắc chắn rằng mình có thể làm bất
cứ điều gì. Cho đến nay tôi chưa từng làm sai, nhưng lại bị đẩy vào khoảng
thời gian bất tiện này, và tôi phải tự mình tìm kẻ đi đôi bốt.

Từ những tìm hiểu trước đây, tôi biết rằng MacGregor không có bất

cứ sinh hoạt xã hội nào ngoại trừ một vài đêm dạo chơi trên biển. Ông ta
làm việc cho một vài tổ chức kinh doanh - điều đáng mong đợi ở một người
buôn bán bất động sản, nhưng tôi đã không phát hiện ra bất cứ người nào
đặc biệt mà ông ta từng giao du. Tôi cũng biết là ông ta không có tiền án
tiền sự nên chẳng có cơ sở nào để mở rộng nghiên cứu tới những tên sát
nhân nổi tiếng. Các hồ sơ tòa án về vụ ly hôn của ông ta chỉ đơn giản ghi là
"những khác biệt không thể hòa giải" và để phần còn lại cho trí tưởng tượng
của tôi.

Và tôi đã bị mắc kẹt ở đó; MacGregor là một kẻ cô độc cổ điển, và

trong tất cả các nghiên cứu cẩn thận của mình về ông ta, tôi chưa bao giờ
thấy một dấu hiệu nào cho thấy ông ta có bạn bè, đồng nghiệp, mối quan hệ
hẹn hò, bạn tình hay tay chân thân tín.

Không có những buổi chơi poker đêm với các chàng trai, chẳng có bất

cứ chàng trai nào, tất nhiên là ngoại trừ những cậu bé nhỏ tuổi. Không có
nhóm nhà thờ, không tham gia vào Elk

(một tổ chức từ thiện)

, không sinh hoạt khu

phố, không tham gia vào hội nhảy tại quảng trường hằng tuần - điều này có
thể giải thích tại sao kẻ đi đôi bốt cao bồi chẳng để lại manh mối nào ngoài
những tấm ảnh với những đầu ngón chân nhọn ngu ngốc thò ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.