SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 47

mặt trời nhỏ nhoi cho cuộc sống của cô ấy. Nhưng nó dường như không hẳn
thế. Tôi tự hỏi liệu mình có nên lo lắng cho cô ấy không. Tôi nhìn sang cô
ấy khi rẽ vào một gian hàng tại Café Relampago - nhà hàng Cuba yêu thích
của chúng tôi. Cô ấy yêu cầu chỗ ngồi quen thuộc và sau đó ngồi đối diện
tôi với một cái cau mày.

"Ồ, Trung sĩ Grouper", tôi nói khi chúng tôi chọn thực đơn.
"Chuyện đó buồn cười lắm sao, Dexter ?"
"Hẳn rồi", tôi nói. "Rất buồn cười. Và một chút buồn nữa. Giống như

chính cuộc sống này. Đặc biệt là cuộc sống của em, Deborah."

"Quỷ tha ma bắt anh đi, Charlie", cô ấy nói. "Cuộc sống của em ổn."

Rồi để chứng minh điều đó, cô ấy gọi bánh sandwich amedianoche - loại
ngon nhất ở Miami và abatido de mamey - một cốc sữa lắc làm từ một loại
trái cây nhiệt đới độc đáo mà có vị giống như sự kết hợp của đào và dưa
hấu.

Cuộc sống của tôi từng chút một cũng ổn như cô ấy, vì vậy tôi gọi

món tương tự. Bởi vì chúng tôi thường xuyên có mặt ở đây phần lớn cuộc
đời, nhân viên bồi bàn già nua và không cạo râu đã bỏ qua phần thực đơn
chúng tôi gọi với một gương mặt có thể làm người mẫu đại diện cho
Deborah và bước vào bếp như thể Godzilla trên đường đến Tokyo.

"Mọi người đều rất vui vẻ và hạnh phúc", tôi nói.
"Đây không phải là khu phố của Mister Rogers Dex. Đây là Miami.

Chỉ có những kẻ xấu mới hạnh phúc." Cô ấy nhìn tôi mà không có bất cứ
biểu cảm gì - một cái nhìn của vị cảnh sát hoàn hảo. "Làm sao anh có thể
không cười và ca hát ?"

"Không hay tí nào, Deb. Rất không tử tế. Anh đã ổn được vài tháng

nay rồi."

Cô ấy uống một ngụm nước. "ừ... Và điều đó khiến anh phát điên."
"Tệ hơn thế", tôi nói kèm một cái rùng mình. "Anh nghĩ điều đó khiến

mình trở nên bình thường."

"Anh nói dối", cô ấy nói.
"Thật buồn nhưng không có sự che giấu nào ở đây. Anh đã trở thành

một kẻ lười biếng." Tôi do dự, sau đó thốt ra. Suy cho cùng, nếu một đứa
trẻ không thể chia sẻ vấn đề của mình với gia đình, nó còn có thể tâm sự với
ai đây ? "Vì Trung sĩ Doakes", tôi nói.

Cô ấy gật đầu. "Anh ta thực sự để mắt đến anh", cô ấy nói. "Tốt hơn

là anh nên tránh xa anh ta."

"Anh rất muốn thế", tôi nói. "Nhưng anh ta không tránh xa anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.