SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 71

Cody gật đầu, hướng chiếc cần câu về một bên mạn tàu, ấn nút thả

cần trên chiếc cần cuộn Zebco để thả mồi câu xuống nước. Tôi cũng quăng
mồi của mình qua một bên, và chúng tôi ngồi đó, lắc lư chầm chậm trên
những con sóng.

Tôi xem Cody câu cá với sự tập trung tuyệt đối. Có lẽ đó là sự kết

hợp của vùng nước và một cậu nhóc, nhưng tôi không thể không nghĩ về
Reiker. Mặc dù không thể điều tra kẻ đó một cách an toàn, tôi vẫn cho rằng
hắn có tội. Khi biết rằng MacGregor đã biến mất, hắn sẽ làm gì ? Dường
như phần lớn khả năng là hắn sẽ hoảng sợ và cố gắng biến mất, nhưng
ngược lại, càng nghĩ về nó, tôi càng không ngừng tự hỏi.

Có một sự miễn cưỡng con người rất tự nhiên khi phải từ bỏ toàn bộ

cuộc sống và bắt đầu lại ở một nơi khác. Có lẽ hắn ta sẽ chỉ thận trọng trong
một thời gian. Và nếu như vậy, tôi có thể lấp đầy thời gian của mình với
việc tìm hiểu về danh bạ những hội kín - bất cứ ai đã tạo ra Nhóm Những
Người Nhàm Chán Gào Rú của đường số 4, NW, và thực tế rằng điều này
nghe có vẻ giống như tên một vụ trinh thám của Sherlock Holmes khiến nó
càng có vẻ khẩn cấp hơn. Bằng cách nào đó tôi phải xoa dịu Doakes. Bằng
cách nào đó, như thế nào đó vào lúc nào đó, tôi phải...

"Chú sẽ là cha cháu ư ?", Cody đột nhiên hỏi.
May mắn thay lúc đó tôi không có gì trong miệng để bị sặc, nhưng

trong một khoảnh khắc, dường như có gì đó với kích thước gần bằng một
con gà tây dành cho Lễ Tạ ơn nằm trong cổ họng tôi. Khi có thể thở bình
thường trở lại, tôi vật vã mãi mới có thể lắp bắp, "Tại sao cháu lại hỏi thế
?".

Cody vẫn nhìn chằm chằm cần câu của mình. "Mẹ cháu nói là có thể",

nó nói.

"Mẹ cháu đã nói thế sao ?", tôi nói, và thằng bé gật đầu mà không

nhìn lên.

Đầu óc tôi quay cuồng. Rita nghĩ gì vậy ? Tôi đã bị công việc ngụy

trang khó khăn để chống lại Doakes quấn lấy và không bao giờ thực sự nghĩ
về những gì đã xảy ra trong đầu Rita. Rõ ràng là tôi lẽ ra nên nghĩ đến điều
đó. Sao cô ấy có thể thực sự nghĩ như thế, đó... đó là chuyện không tưởng.
Nhưng lạ thay tôi lại nghĩ đây là điều có thể hiểu được đối với một con
người. May mắn là tôi không phải con người, và ý nghĩ ấy dường như hoàn
toàn kỳ lạ đối với tôi. Mẹ cháu nói là cứ thế. Tôi có thể sẽ là cha của Cody ?
Có nghĩa là, ừm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.