SÁT THỦ TOKYO - Trang 112

đã được chuẩn bị sẵn và một cô nhân viên phục vụ đang chờ để dẫn
chúng tôi tới chỗ ngồi của mình.

Khách không quá đông so với một tối thứ bảy. Vài nhóm phụ nữ

trông thật quyến rũ đang ngồi trên những chiếc ghế dựa lưng cao ở
những cái bàn đánh véc-ni đen, trang điểm một cách chuyên nghiệp và
xức nước hoa Chanel như thể nó được dành riêng cho họ, gò má họ
ửng hồng nổi bật trong quầng sáng dìu dịu của bóng đèn tròn rọi
xuống từ phía trên đầu, mái tóc ánh lên lấp lánh. Nhưng so với Midori
thì họ chẳng là gì.

Tôi muốn ngồi quay mặt ra cửa, nhưng Tom đã nhanh chân hơn

và chiếm mất vị trí đó. Tôi đành ngồi quay về phía quầy bar.

Khi chúng tôi gọi đồ uống và đủ nhưng món ăn nhẹ để tạo thành

một bữa ăn vừa phải, tôi thấy anh chàng dẫn chúng tôi vào lúc nãy
đang đưa Gã Thờ Ơ đến quầy bar. Hắn ngồi quay lưng về phía chúng
tôi, nhưng sau quầy bar có một tấm gương, và tôi biết hắn có thể quan
sát cả căn phòng.

Trong khi chờ đợi đồ ăn thức uống, chúng tôi tiếp tục cuộc trò

chuyện an toàn, thoải mái về nhạc jazz. Tôi đã vài lần tính đến chuyện
khử Gã Thờ Ơ. Hắn là thành viên của một kẻ thù đông hơn tôi về số
lượng. Nếu cơ hội loại bớt một kẻ trong số đó xuất hiện, tôi sẽ sẵn
sàng nhận lấy. Nếu tôi làm tốt, những người chủ của hắn sẽ không bao
giờ biết được về sự nhúng tay của tôi, và việc trừ khử hắn có thể cho
tôi thêm thời gian để đưa Midori thoát khỏi chuyện này.

Sau khi ăn hết phần lớn chỗ đồ ăn và chúng tôi, cùng với Gã Thờ

Ơ, đang uống đến li rượu thứ hai, thì một người trong số họ hỏi thăm
tôi làm nghề gì.

“Tôi là một nhà tư vấn,” tôi bảo họ. “Tôi đưa ra lời khuyên cho

các công ty nước ngoài về cách mang hàng hóa và dịch vụ của họ vào
thị trường Nhật Bản.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.