SÁT THỦ TOKYO - Trang 139

“Tôi sẽ giải thích tất cả với cô, nhưng không phải lúc này. Bây

giờ, điều quan trọng duy nhất là cô đang gặp nguy hiểm, và tôi không
thể giúp cô nếu cô không tin tôi. Hãy để tôi đưa cô đến một nơi an
toàn và kể toàn bộ mọi chuyện cho cô nghe, được không?” Cánh cửa
tự động mở ra, một con mắt hồng ngoại được giấu đâu đó đã cảm nhận
được sự có mặt của chúng tôi.

“Ở đâu?”
“Một nơi không ai biết để tìm cô, hoặc đợi cô. Một khách sạn,

hoặc chỗ nào đó tương tự như thế.”

Tên tay chân bị tôi đá lúc nãy rên rỉ và bắt đầu bò dậy. Tôi bước

tới và đá một phát nữa vào mặt hắn, và hắn gục xuống. “Midori, chúng
ta không có thời gian để bàn chuyện này ở đây. Cô sẽ phải tin tôi. Làm
ơn nghe lời tôi đi.”

Cánh cửa đóng lại.
Tôi muốn lục soát người mấy gã trên sàn để tìm giấy tờ tùy thân

hoặc một cách nào đó để nhận biết nhân thân của chúng, nhưng tôi
không thể làm thế và đành kéo Midori đi.

“Làm sao tôi biết tôi có thể tin tưởng anh?” Cô ấy nói, nhưng đã

bắt đầu di chuyển lại. Cánh cửa mở ra.

“Hãy tin tưởng những bản năng của cô; tôi chỉ có thể nói vậy

thôi. Chúng sẽ cho cô biết điều gì là đúng.”

Chúng tôi đi qua cửa, và với tầm nhìn bao quát hơn, tôi có thể

thấy một gã người Nhật xấu xí béo lùn đang đứng cách chỗ chúng tôi
khoảng năm mét về phía bên trái. Hắn có một cái mũi trông như một
khúc cua hình chữ U - hẳn là nó đã bị gãy quá nhiều lần đến nỗi hắn
chẳng thèm bận tâm sửa nó nữa. Hắn đang quan sát cảnh tượng trong
tiền sảnh, và có vẻ không biết phải làm gì. Một thứ gì đó toát ra từ tư
thế của hắn, ngoại hình của hắn, mách bảo tôi rằng hắn không phải
một người dân thường. Có lẽ hắn là đồng bọn của ba kẻ đang nằm trên
sàn kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.