SÁT THỦ TOKYO - Trang 155

cần nhìn thấy hắn khi hắn bước ra. Một khi đã tóm được hắn, tôi có
thể lôi hắn vào trong bóng tối.

Nhịp thở của tôi vừa bình thường trở lại thì tôi nghe tiếng cánh

cửa ngoài của tòa nhà kêu sầm một tiếng. Tôi mỉm cười. Những người
sống ở đây đều biết nó gây ra tiếng động khủng khiếp thế nào và luôn
cẩn thận để nó đóng lại từ từ.

Tôi lại khom người xuống và nhòm qua mép tường. Một gã

người Nhật béo lùn đang bước nhanh về phía tôi. Chính là gã xách cặp
ngoại giao mà tôi đã nhìn thấy ở nhà ga tàu điện ngầm ở Jinbocho.
Benny. Đáng lẽ tôi phải biết sớm hơn mới phải.

Tôi đứng thẳng dậy và chờ đợi, nghe tiếng bước chân vang lên to

hơn. Khi hắn còn cách tôi chừng một mét, tôi bước ra giao lộ.

Hắn đứng khựng lại, đôi mắt như lồi ra. Vậy là hắn biết mặt tôi,

được lắm. Trước khi hắn có thể nói gì, tôi tiến lại gần, tung hai cú đấm
móc vào bụng hắn. Hắn gục xuống với một tiếng rên rỉ. Tôi bước ra
đằng sau, tóm lấy bàn tay phải của hắn, và vặn cổ tay hắn theo một
đòn khống chế. Tôi giật nó thật mạnh và hắn kêu lên ăng ẳng.

“Đứng lên, Benny. Nhanh lên, nếu không tao sẽ bẻ gãy tay mày.”

Tôi lại giật mạnh một cú nữa để nhấn mạnh cho ý mình. Hắn thở khò
khè và lê mình dậy, xuýt xoa rên rỉ.

Tôi đẩy hắn vào một góc, ấn mặt hắn vào tường, và mau chóng

lục soát người hắn. Tôi tìm thấy một chiếc di động trong túi áo bành tô
của hắn, và cầm lấy nó, nhưng chẳng tìm thêm được thứ gì khác.

Tôi giật cánh tay hắn lần cuối, rồi xoay người hắn lại và đẩy hắn

đập mạnh người vào tường. Hắn rên rỉ nhưng vẫn chưa lấy lại đủ hơi
để nói được gì. Tôi bấu vào khí quản hắn bằng một tay và tay kia tóm
chặt hạ bộ hắn.

“Benny. Nghe cho kĩ đây.” Hắn bắt đầu giãy giụa, và tôi bấu khí

quản hắn chặt hơn. Hắn hiểu ý. “Tao muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
Tao muốn những cái tên, và chúng nên là những cái tên mà tao biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.