SÁT THỦ TOKYO - Trang 230

17

HARRY THUÊ cho tôi một chiếc xe tải nhỏ từ một địa điểm ở
Roppongi, sử dụng giấy tờ giả chỉ để phòng xa, trong khi tôi đợi ở căn
hộ của cậu ta để giảm thiểu việc lộ diện. Căn hộ của cậu ta là một
chốn kì lạ, nhồi nhét hàng đống thiết bị điện tử khó hiểu, nhưng không
có món đồ nào làm cho cuộc sống của cậu ta tiện nghi hơn. Cậu ta kể
với tôi từ vài năm trước rằng cậu ta đã đọc được ở đâu đó chuyện cảnh
sát bắt được vài người trồng cần sa trong nhà chỉ bằng cách giám sát
các hóa đơn tiền điện của họ - có vẻ như loại thiết bị trồng cây trong
nước đó ngốn nhiều điện năng hơn mức bình thường - và bây giờ
Harry nghĩ chữ kí điện tử của cậu ta có thể dẫn cảnh sát đến chỗ cậu
ta. Vì vậy cậu ta không dùng bất cứ thiết bị điện nào không hoàn toàn
cần thiết: mà trong thế giới riêng của Harry, chúng bao gồm tủ lạnh,
máy sưởi hay điều hòa nhiệt độ.

Khi cậu ta về, chúng tôi chất đồ nghề vào phía cuối xe. Đó là một

thiết bị tinh vi. Laser đọc các rung động trên cửa sổ gây ra bởi cuộc trò
chuyện bên trong, rồi truyền dữ liệu thu nhận được vào một chiếc máy
tính, sau đó máy tính sẽ phân tích các khuôn mẫu đó thành lời nói. Và
hồng ngoại có thể đọc được những nhiệt độ khác nhau dù chỉ một chút
trên lớp kính - loại được gây ra bởi thân nhiệt của người trong một căn
phòng mát mẻ.

Sau khi làm xong, tôi đi đỗ chiếc xe tải và quay trở lại Shibuya,

dĩ nhiên là thực hiện một LPT chắc chắn trên đường đi.

Tôi tới khách sạn lúc hơn một giờ. Tôi đã mua mấy cái sandwich

từ một quầy hàng mà tôi thấy trên một con phố vô danh tách ra từ
Dogenzaka, rồi Midori và tôi ngồi trên sàn ăn chúng trong khi tôi kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.