nguy cơ nhận một tấm vé phạt từ một nữ nhân viên chán chường làm
công tác đưa giấy phạt đỗ xe sai quy định.
Vừa mới sắp xếp xong thiết bị và chĩa nó về phía các cửa sổ thích
hợp thì tôi nghe thấy một tiếng gõ trên cửa sổ phía hành khách của
chiếc xe. Tôi ngẩng lên và thấy một viên cảnh sát mặc sắc phục. Y
đang gõ lên cửa kính bằng cây gậy tuần tiễu ban đêm.
Ôi, chết tiệt. Tôi làm một cử chỉ hòa giải, như thể tôi sẽ lái xe đi
ngay, nhưng y lắc đầu và nói, “Dete yo
Thiết bị đang chĩa ra qua cửa sổ sau bên phía tài xế, và từ chỗ
viên cảnh sát thì không thể trông thấy nó được. Tôi sẽ phải mạo hiểm.
Tôi trườn sang phía hành khách và mở cửa, rồi bước xuống vỉa hè.
Có ba gã đàn ông đang đợi bên phía bị che khuất của xe tải, tôi
không thể thấy chúng cho đến khi đã ra ngoài. Chúng đều lăm lăm
trong tay những khẩu Beretta 92 giống nhau, đeo kính râm và mặc áo
khoác to sụ - lớp ngụy trang nhẹ nhàng để thay đổi hình dạng khuôn
mặt và vóc dáng. Tôi hiểu như thế có nghĩa là chúng sẽ bắn tôi nếu tôi
chống cự, vì nếu có nhân chứng nào đó trông thấy cảnh này thì họ
cũng không thể nhận dạng được chúng. Chúng đều có những cái tai
của một kendoka điển hình. Tôi nhận ra gã đứng gần tôi nhất chính là
kẻ đã có mặt bên ngoài căn hộ của Midori - gã có cái mũi tẹt gí đã vào
trong tòa nhà sau khi tôi phục kích thành công mấy kẻ suýt bắt cóc cô
ấy. Một tên trong bọn cảm ơn viên cảnh sát, y quay lưng và bước đi.
Chúng ra hiệu cho tôi băng qua đường, và tôi chẳng thể làm gì
ngoài việc tuân lệnh. Chí ít tôi sẽ được vào trong tòa nhà. Tôi có một
cái tai nghe trong túi, cũng như một cái thiết bị truyền âm có mặt sau
phủ một lớp keo dính của Harry. Nếu có cơ hội, tôi sẽ lén gài thiết bị
truyền âm vào một vị trí thích hợp.
Chúng đưa tôi vào qua cửa chính, tay vẫn nhét trong túi áo
choàng. Chúng tôi leo cầu thang lên tầng hai, ba người bọn chúng bao
vây chặt tôi trên đường đi lên, không chừa lại một khoảng trống nào