SÁT THỦ TOKYO - Trang 236

Hắn gật đầu. “Tôi biết anh đang nghĩ gì, anh Rain ạ. Đừng quên

là tôi đã thấy anh nhanh nhẹn thế nào. Đó là lí do có tới ba người đàn
ông được trang bị vũ khí đang túc trực bên ngoài cửa - phòng khi anh
xoay xở qua mặt được tôi.” Hắn mỉm cười, nụ cười tự tin tột bậc, và
khi nhớ lại mọi chuyện ở Kodokan, tôi biết sự tự tin của hắn là hợp lí.
“Đó sẽ là một cuộc giao đấu thú vị, nhưng bây giờ không phải lúc.
Nào, sao anh không ngồi xuống cho thoải mái nhỉ, và chúng ta có thể
nghĩ ra một cách để giải quyết vấn đề chung của chúng ta.”

“Vấn đề chung?”
“Phải, đây là một vấn đề chung. Anh có thứ tôi muốn, hoặc biết

nó ở đâu. Một khi tôi có nó, anh sẽ không còn là một chướng ngại nữa,
và chúng ta có thể sống “dĩ hòa vi quý”. Nhưng nếu tôi không có nó,
tình hình sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều.”

Tôi im lặng, đợi xem hắn có nói gì thêm không. Sau một thoáng,

hắn nói, “Tôi thực sự muốn nói chuyện với anh. Dozo kakete
kudasai

*

.

Tôi gật đầu và bước tới một cái ghế đối diện với chiếc đi văng,

vừa đi vừa cho tay vào túi quần, giả bộ cam chịu. Tôi bật thiết bị
truyền âm. Dù chuyện này có kết cuộc thế nào, chí ít Harry cũng nghe
được mọi thứ. Tôi ngồi xuống và đợi.

“Cảm ơn,” hắn nói, ngồi đối diện với tôi trên chiếc đi văng. “Giờ

thì cho tôi biết, làm thế nào anh tìm ra tôi?”

Tôi nhún vai. “Người của anh, Ishikawa, đã đột nhập vào căn hộ

của tôi và cố gắng giết tôi. Tôi đã lấy được điện thoại di động của hắn
và nhờ nó mà tôi biết được là hắn đã liên lạc với anh. Phần còn lại chỉ
là chủ động tới đây, như anh nói đấy - cách phòng thủ tốt nhất chính là
ra một đòn tấn công tốt.

“Ishikawa không đến căn hộ của anh để giết anh. Hắn tới đó để

hỏi anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.