SÁT THỦ TOKYO - Trang 291

e sợ. Chúng tôi không phải chiến đấu khi một cánh tay bị trói bởi một
đống chính trị gia tắc trách.”

Chúng tôi dành chút thời gian để hàn huyên. Lúc tôi kể với cậu ta

rằng họ sắp ném bom cậu ta thì đã là buổi đêm.

“Tôi cho rằng họ sẽ làm thế, không sớm thì muộn,” cậu ta nói.

“Tôi không thể chống lại việc đó. Chà, tôi đoán là chuyện này sẽ tới
mà.”

“Cậu định làm gì?”
“Không biết nữa. Nhưng tôi không thể biến những người Thượng

này thành con tin của tôi. Cho dù tôi có thể làm vậy, thì những kẻ
khốn đó vẫn sẽ bỏ bom họ.”

“Tại sao cậu không đầu hàng?”
Cậu ta nhìn tôi với ánh mắt ranh mãnh. “Tôi không thích vào tù,

John John ạ. Sau khi sống một cuộc sống tươi đẹp ở vùng Tây Nguyên
này.”

“Chà, cậu đang lâm vào một tình thế nguy hiểm. Tôi không biết

phải nói gì với cậu.”

Cậu ta gật đầu, rồi nói, “Cậu phải giết tôi, đúng không anh bạn?”
“Ừ,” tôi nói với cậu ta.
“Vậy thì làm đi.”
Tôi không nói gì.
“Tôi chẳng có lối thoát nào cả. Tôi biết, nếu cậu không làm vậy

thì họ cũng sẽ làm bốc hơi người của tôi thôi. Và tôi thà để cậu giết tôi
còn hơn là một kẻ nào đó mà tôi không biết thả hơn ba trăm cân bom
xuống từ độ cao ba mươi nghìn feet. Cậu là anh em tốt của tôi, anh
bạn ạ.”

Tôi vẫn không nói gì.
“Tôi yêu những người này,” cậu ta nói. “Tôi thực sự yêu quý họ.

Cậu có biết bao nhiêu người trong số họ đã chết vì tôi không? Bởi vì
họ biết tôi sẽ chết vì họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.