SÁT THỦ TOKYO - Trang 79

“Tôi thực sự yêu New York,” cô ấy nói sau một thoáng, mỉm

cười trước một kí ức nào đó, “và tôi muốn quay lại nơi ấy, dù chỉ trong
một thời gian. Quản lí của tôi nghĩ rằng ban nhạc không còn cách
thành công bao xa nữa. Chúng tôi sẽ có một buổi biểu diễn ở
Vanguard vào tháng mười một; điều đó sẽ thực sự đưa tên tuổi chúng
tôi xuất hiện trên bản đồ âm nhạc.”

Village Vanguard, thánh địa của nhạc jazz sống ở Manhattan.

“Vanguard ư?” Tôi nói, bị ấn tượng. “Nó đã có lịch sử lâu đời.
Coltrane, Miles Davis, Bill Evans, Thelonious Monk, toàn những
người nổi tiếng.”

“Đó là một cơ hội lớn,” cô ấy nói, gật đầu.
“Cô có thể dùng nó làm đòn bẩy, biến New York thành bệ phóng

cho cô, nếu cô muốn.”

“Chúng tôi sẽ xem thế nào. Đừng quên là tôi đã từng sống ở New

York. Đó là một nơi tuyệt vời, có lẽ là nơi thú vị nhất mà tôi từng ở.
Nhưng sống ở đó cũng giống như đang bơi dưới mặt nước vậy, anh
biết chứ? Ban đầu anh cảm thấy anh có thể bơi như vậy mãi, quan sát
mọi thứ từ một góc nhìn mới, nhưng cuối cùng anh cũng phải ngoi lên
hít thở không khí. Sau bốn năm, tôi đã trở về nhà.”

Đây chính là cơ hội tốt để bắt đầu. “Hẳn là cha mẹ nuông chiều

cô lắm, nên mới sẵn sàng để cô sống ở nước ngoài lâu như vậy.”

Cô ấy mỉm cười gượng gạo. “Mẹ tôi mất hồi tôi còn nhỏ - giống

như anh vậy. Cha tôi đã gửi tôi đến Julliard. Ông ấy yêu nhạc jazz và
rất hoan hỉ khi tôi muốn trở thành một nghệ sĩ dương cầm chơi nhạc
jazz.”

“Mama nói với tôi ông ấy vừa mất,” tôi nói, nghe thấy âm điệu

đều đều của những lời nói ấy vang vọng trong tai. “Tôi rất tiếc.” Cô ấy
cúi đầu đáp lại lời chia buồn của tôi, và tôi hỏi, “Ông ấy làm nghề gì?”

“Ông ấy là một quan chức.” Đây là một nghề danh giá ở Nhật

Bản, và từ kanryo trong tiếng Nhật không có những ý nghĩa tiềm ẩn
tiêu cực giống như từ tương đương với nó trong tiếng Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.