SÁT THỦ TOKYO - Trang 83

Tôi thanh toán và quay lại phố Aoyama. Các đám đông đã thưa

dần, không khí lạnh lẽo và âm u. Nhiệt độ đã hạ xuống trong hơn hai
tuần qua từ khi tôi xử lí Kawamura. Tôi ngẩng lên và nhìn những đám
mây dày đặc.

Tôi đã cảm thấy vui vẻ hơn nhiều so với dự tính - hay đúng hơn

là, so với mong muốn. Nhưng cái lạnh cắt đứt sự mơ màng của tôi,
khơi dậy những kí ức và những mối nghi ngờ. Tôi liếc nhìn khuôn mặt
Midori, ngẫm nghĩ, Mình đã làm gì đối với cô ấy? Mình đang làm gì?

“Sao vậy?” Cô ấy hỏi, nhìn vào mắt tôi.
“Không có gì. Tôi chỉ thấy mệt thôi.”
Cô ấy nhìn sang bên phải, rồi lại nhìn tôi. “Như thể anh đang

nhìn ai đó vậy.”

Tôi lắc đầu. “Chỉ có chúng ta thôi.”
Chúng tôi bước đi, tiếng bước chân khẽ khua vang. Rồi cô ấy hỏi,

“Anh sẽ đến xem tôi biểu diễn nữa chứ?”

“Tôi mong là thế.” Một câu nói xuẩn ngốc. Nhưng tôi không nhất

thiết phải thực hiện lời hứa này.

“Tôi sẽ chơi ở Blue Note vào thứ sáu và thứ bảy.”
Tôi biết,” tôi nói, lại một câu ngớ ngẩn nữa, và cô ấy mỉm cười.
Cô ấy vẫy một chiếc tắc xi. Tôi giữ cửa xe cho cô ấy khi cô ấy

bước vào trong, một phần phiền phức trong tôi tự hỏi sẽ ra sao nếu tôi
vào cùng cô ấy. Khi chiếc xe lăn bánh, cô ấy hạ kính cửa sổ xuống và
nói, “Anh hãy đến một mình nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.