SÁT THỦ TOKYO - Trang 90

của tôi. Ngay khi y tóm được ve áo tôi, tôi liền nắm lấy cánh tay y và
ngửa đầu về đằng sau, tung hai chân lên như thể tôi là một vận động
viên nhảy cầu đang thực hiện một cú nhảy lộn nhào. Đầu tôi hạ xuống
giữa hai bàn chân y, sức nặng của cơ thể tôi giật y chúi người xuống,
bàn chân phải của tôi ấn chặt vào nách bên trái của y, khiến y mất
thăng bằng. Trong một giây chớp nhoáng, trước khi y ngã nhào qua
người tôi, tôi thấy sự kinh ngạc tột độ trên khuôn mặt y. Sau đó chúng
tôi đều nằm trên thảm và tôi đã khóa được cánh tay y, bẻ ngược nó lại
từ chỗ khuỷu tay.

Y giãy giụa và cố gắng thoát ra nhưng không thể. Cánh tay y đã

bị duỗi căng tới mức giới hạn của sự cử động tự nhiên. Tôi vận thêm
chút lực nữa nhưng y vẫn không chịu đầu hàng. Tôi biết rằng chỉ
khoảng hai milimét nữa thôi là khuỷu tay y sẽ bị duỗi căng quá mức.
Bốn milimét nữa là cánh tay y sẽ bị gãy.

Maita ka

*

? tôi nói, cúi đầu về phía trước để nhìn y. Y đang nhăn

nhó vì đau đớn nhưng lờ đi lời tôi nói.

Thật ngu ngốc khi cố chống lại một đòn khóa tay chắc chắn.

Ngay cả trong thi đấu Olympic, judoka sẽ chọn đầu hàng thay vì đối
mặt với việc bị gãy tay. Chuyện này đang trở nên nguy hiểm.

Maita ka” tôi lặp lại, gay gắt hơn. Nhưng y vẫn chống cự.
Thêm năm giây nữa trôi qua. Tôi sẽ không buông y ra nếu y

không chịu đầu hàng, nhưng tôi cũng không muốn làm y gãy tay. Tôi
tự hỏi chúng tôi có thể duy trì tư thế này bao lâu nữa.

Cuối cùng y vỗ nhẹ vào chân tôi bằng bàn tay còn lại, cách đầu

hàng của judoka. Tôi lập tức buông y ra và đẩy người ra xa khỏi y. Y
lăn người dậy và rồi quỳ gối trong tư thế seiza

*

cổ điển, lưng giữ

thẳng đứng và giữ cánh tay trái thẳng dơ trước mặt. Y xoa xoa khuỷu
tay trong vài giây và nhìn tôi chăm chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.