SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 162

Đi bộ đâu 15 phút là mồ hôi đã rịn ra khắp lưng áo. Tôi cởi bớt chiếc áo

sơ-mi bằng vải dày, chỉ còn mặc áo lót. Em cuốn tay áo của chiếc áo thể
thao màu tro nhạt lên đến khủy tay. Chiếc áo qua nhiều lần giặt đã phai nhạt
đi, tôi tưởng chừng đã thấy em mặc từ kiếp nào xa lắm. Nhưng chỉ có cảm
giác thế thôi. Dạo nầy tôi không nhớ ra được tinh tường nhiều sự việc; tất
cả mọi chuyện đều như xảy ra từ kiếp nào xa lắc.

- Sống chung với người khác có vui không anh? - Em hỏi.

- Nào biết đâu. Đã sống chung thế được bao lâu đâu mà biết.

Em dừng chân lại trước vòi nước uống, uống một ngụm nhỏ, rồi lấy

khăn tay trong túi quần ra lau miệng. Em cúi xuống cột lại dây giầy quần
vợt.

- Em có sống như thế được không nhỉ?

- Sống chung với người khác ấy à?

- Vâng. - Em nói.

- Thấy vậy chứ cũng có nhiều chuyện phiền phức hơn mình tưởng đấy.

Chẳng hạn như các quy luật nhỏ nhặt, hay chuyện thể dục theo đài ấy.

- Ừ nhỉ. - Em nói, suy nghĩ một lúc rồi nhìn sâu chăm bẳm vào mắt tôi.

Mắt em trong suốt một cách dị thường. Tôi lạ lùng sao từ lâu không để ý
mắt em trong suốt đến như thế. Cảm giác trong suốt dị kỳ, như nhìn vào
khoảng không.

- Vậy mà, đôi khi em nghĩ cần phải sống chung như thế. Nghĩa là... - Em

nói, mắt vẫn nhìn sâu vào mắt tôi, môi cắn nhẹ, rồi em nhìn xuống.

- Em cũng chẳng hiểu nữa. Mà thôi vậy...

Đối thoại ngưng ở đấy. Em lại tiếp tục bước đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.