SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 166

Tôi nói:

- Gặp nhau cũng đâu có sao. Bề nào anh cũng đang rảnh. Không làm gì

cả thì chi bằng đi bộ với nhau như thế nầy lại tốt cho thân thể hơn.

Hai đứa chia tay ở ga. Tôi nói:

- Em về.

Em cũng nói em về.

Lần đầu tiên tôi gặp em là khoảng mùa xuân năm tôi học năm thứ hai

trung học. Em cùng tuổi với tôi, và đang học trường Dòng con gái dành cho
con nhà gia giáo. Giới thiệu em cho tôi là đứa bạn thân của tôi. Hắn và em
là người yêu của nhau. Hai người là bạn chơi với nhau từ hồi còn bé, từ
Tiểu học. Hai nhà cách nhau chừng trăm thước. Cũng giống như nhiều cặp
bạn bè từ thời thơ ấu, hai người không có nguyện vọng muốn gặp riêng chỉ
hai người với nhau, mà thường qua nhà nhau ăn uống vui đùa chung với cả
gia đình. Tôi có vài lần cũng đi chơi hẹn hò hai cặp cùng với họ, nhưng lần
nào cặp của tôi cũng không đạt đến kết quả luyến ái nào, nên cuối cùng, tôi
cùng hắn và em trở thành một bộ ba đi chơi với nhau. Mà như thế lại thoải
mái nhất. Vai trò của tôi là khách, hắn là chủ, và em vừa đóng vai phụ tá,
vừa đóng vai chính.

Hắn đóng vai trò chủ chốt rất tài tình. Có khuynh hướng châm chọc

người khác có hơi thẳng thừng, nhưng bản tính vốn tử tế và công bình. Hắn
châm chọc cả tôi lẫn em bằng những lời bỡn cợt không phân biệt bạn hay
người yêu. Thấy bên nào yên lặng là hắn lại gợi chuyện rất khéo để bên ấy
tham gia vào câu chuyện chung. Hắn có khả năng nắm bắt tình hình tức
khắc và đối ứng thích đáng. Hắn lại có cái tài ít người có là nhìn thấy được
nhiều điểm lý thú ngay trong những câu chuyện nghe qua chẳng thú vị gì
của người đối thoại. Thế nên nói chuyện với hắn, tôi nhiều lúc cảm thấy
như mình cũng đang sống một đời lý thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.