SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 173

qua chuyện nọ nằm trong chuyện kia, cứ thế mà tiếp tục. Liên miên không
dứt. Lúc đầu tôi cũng gắng gật gù đệm nhịp, cuối cùng phải chịu thua. Tôi
cho chạy đĩa hát như để đệm nhịp cho em nói, đĩa nầy xong đổi đĩa khác.
Một vòng hết đĩa lại quay về đĩa đầu tiên. Bên ngoài trời vẫn chưa thôi
mưa. Thời gian từ từ trôi, em vẫn chưa thôi nói một mình.

Đến khi đồng hồ chỉ 11 giờ đêm, ngay cả tôi cũng đâm ra lo sợ. Em đã

nói liên tục như thế suốt hơn 4 giờ đồng hồ rồi. Giờ tàu cuối của tôi cũng
gần kề. Tôi chẳng biết làm sao, nửa thì nghĩ cứ để cho em nói cho đến khi
nào em hết chuyện, nửa thì nghĩ hay là rình chỗ nào ngắt được thì xen vào
bắt em ngừng nói. Băn khoăn như thế một hồi, cuối cùng tôi quyết định
ngăn em lại, bởi dù gì đi nữa thì em cũng đã nói quá lâu rồi.

- Nán lại trễ quá cũng không tốt, thôi anh về đây. - Tôi nói - Rồi lại gặp

nhau ngay ấy mà.

Không hiểu điều tôi nói có truyền được đến em không. Em ngưng trong

giây lát, rồi lại nói tiếp. Tôi đành chịu thua, châm thuốc hút. Ngó bộ cứ để
cho em nói kỳ hết những điều muốn nói là hơn. Đến đâu hay đó vậy.

Nhưng chuyện em nói đến đấy cũng không còn bao nhiêu. Sực nhìn lại

thì em đã ngừng rồi. Lời nói cuối như bị ngắt đuôi, treo lơ lửng trên không.
Chính xác thì chuyện em nói đã ngừng đâu, chỉ đột nhiên mất hút nơi chốn
nào thôi. Em vẫn còn gắng nói tiếp nhưng đã chẳng còn lời nào phía trước
nữa để mà tiếp theo. Có gì đấy đã rơi đâu mất tăm. Em vẫn còn mở nhẹ
môi, nhìn lơ đãng vào mắt tôi, như đang nhìn xuyên qua một màng mờ đục.
Tôi cảm thấy như đã làm điều gì rất không nên. Tôi nói chậm rãi như xác
nhận từng tiếng một:

- Không định ngăn em lại, nhưng mà đã khuya quá rồi, vả lại...

Chưa nói xong, đã có dòng nước mắt ứa tràn mắt em chảy xuống gò má,

rơi thành tiếng trên bìa đĩa nhạc. Một khi giọt nước mắt đầu tiên ứa ra, là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.