SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 177

một con đom đóm. Đom đóm gắng sức bò lên thành thủy tinh trơn trợt, leo
lên được một khúc lại trượt ngay xuống. Lâu lắm rồi tôi mới lại có dịp thấy
côn trùng gần gũi như thế.

- Bắt được nó ngoài vườn đấy. Khách sạn gần đây thả đom đóm ra để

câu khách, cu cậu làm sao mà lại lạc sang đây đấy. - Thằng bạn nói, tay vừa
nhét áo quần, sách vở vào trong chiếc túi hàng hải. Nghỉ hè đã mấy tuần rồi,
cư xá có lẽ chỉ còn lại vài đứa tụi tôi. Tôi thì không muốn về quê, nó thì bận
thực tập. Mà nay thực tập cũng vừa xong, nó đang thu xếp đồ đạc để về
quê.

- Làm quà cho bạn gái tốt lắm đấy nhé. Chắc chắn là các cô thích lắm.

- Cám ơn cậu. - Tôi nói.

Đến tối thì cư xá im vắng hẳn. Quốc kỳ đã được kéo xuống cất đi. Cửa

sổ phòng ăn thấp thoáng ánh đèn. Vì số sinh viên còn nán lại rất ít nên
phòng ăn chỉ thắp sáng nửa số đèn thường ngày. Tắt dãy đèn bên phải, chỉ
bật dãy đèn bên trái. Dù vậy, phòng ăn vẫn phảng phất mùi thức ăn tối, món
hôm nay là thịt hầm rau và kem sữa.

Tôi mang lọ cà-phê đựng đom đóm lên sân thượng. Chẳng có bóng dáng

người nào. Có ai bỏ quên chiếc áo sơ-mi trắng vắt trên dây phơi, trông như
cái vỏ trắng phất phới trong gió đêm. Tôi leo chiếc thang sắt hoen rỉ ở góc
sân thượng, lên trên nóc của tháp chứa nước. Tháp hình viên trụ, hấp thụ
đầy ắp ánh nắng mặt trời từ sáng đến chiều tối nên vẫn còn ấm nóng. Ngồi
xuống khoảng trống chật hẹp, tựa người vào tay nắm đầu thang sắt, tôi nhìn
thấy nổi lên trước mặt, vầng trăng tròn trắng ngà chỉ hơi khuyết đi một tí.
Thấy bên phải là vùng Shinjuku, bên trái là vùng Ikebukuro. Đèn trước của
xe hơi chiếu sáng thành những dòng sông ánh sáng rực rỡ, chảy từ con
đường nầy sang con đường khác. Bao nhiêu tiếng động khác nhau trộn lẫn
thành chuỗi vang động ì ầm êm nhẹ như tầng mây nổi bên trên đường phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.