SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 203

đến như luồng bão lốc trong phim "Phù Thủy Xứ Oz" 1. Cơn đói tàn bạo
khốc liệt đến phi lý.

Khổ nỗi, trong tủ lạnh lại chẳng còn một thứ gì có thể gọi là thức ăn. Chỉ

có một chai dầu trộn xà-lách, sáu lon bia, hai củ hành tây đã khô cằn, miếng
bơ và bao-hút-mùi. Mới kết hôn đâu được hai tuần, tụi tôi chưa thiết lập rõ
ràng nhận thức chung về chuyện ăn uống, bởi khoảng ấy, cả hai có hàng
trăm thứ cần phải xác-lập trong đời sống chung.

Dạo ấy, tôi làm việc trong một văn phòng luật sư, còn vợ tôi làm thư ký

ở một trường dạy tạo mẫu thời trang. Tôi khoảng 28, 29 gì đấy (lạ thật,
không hiểu sao tôi không thể nào nhớ chính xác được năm mình đã kết
hôn), vợ tôi kém tôi 2 năm 8 tháng. Sinh hoạt của cả hai đều vô cùng bận
rộn, lẫn lộn chồng chất cứ như là mê cung hang động lập thể, nên không
còn tâm trí đâu mà để ý đến việc chuẩn bị thức ăn thức uống.

Hai vợ chồng rời giường vào phòng ăn, chẳng làm gì cả mà cũng ngồi

vào bàn ăn, đối mặt nhau. Bụng đói quá không sao ngủ lại được, ngay cả
khi vừa ngã người nằm xuống đã xót bụng lắm rồi, mà có tỉnh táo khi bụng
đói quá thế nầy thì cũng chẳng làm gì được. Cơn đói khốc liệt đến mức
chẳng hiểu tại sao, hay từ đâu đến.

Với niềm hy vọng tìm cọng rơm bám vào cho khỏi chìm, hai đứa thay

phiên nhau vài lần mở tủ lạnh lục tìm, nhưng những thứ bên trong vẫn chỉ
có thế. Vẫn chỉ là bia, củ hành, bơ, dầu trộn xà-lách, bao-hút-mùi. Cũng đã
nghĩ đến trò củ hành chiên bơ đấy, nhưng chỉ hai củ khô cằn ấy thì chẳng
làm sao đánh lừa được hai cái dạ dày trống rỗng nầy. Hành tây là thứ dùng
để xào nấu kèm theo với thức gì đấy, chứ tự nó đâu phải là thức ăn cho no
bụng được.

"Bao-hút-mùi chiên với dầu trộn xà-lách thì sao nhỉ?" Đề nghị đùa của

tôi quả nhiên rơi vào khoảng không im lìm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.