SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 232

"Chà, ...". Tôi nói.

"Chà ... cái gì chứ?" Em tôi hỏi.

"Không biết sẽ ra sao đây".

"Em cũng chẳng biết. Nhưng có thể sẽ cưới nhau đấy".

"Người ta đã xin cưới cô rồi à?"

"Đã ngỏ lời rồi. Nhưng em còn suy nghĩ".

"Hừm".

"Thật ra, em cũng mới đi làm chưa được bao lâu, vẫn còn muốn sống

một mình, vui chơi ít lâu nữa. Mặc dù không đến nỗi quá quắt như anh".

"Suy nghĩ thế thì phải nói là lành mạnh đấy". Tôi nói.

"Nhưng mà, anh ấy là người tốt, vả lại em cũng muốn kết hôn, nên cũng

phân vân lắm".

Tôi lại cầm bức ảnh trên bàn lên xem một lần nữa. Và tôi cũng phân

vân.

Lúc ấy là trước lễ Giáng Sinh.

Vài ngày sau Tết tây, mẹ tôi điện thoại đến, khoảng 9 giờ sáng. Tôi đang

đánh răng, vừa nghe Bruce Springteen hát "Born In America". Mẹ tôi hỏi
có biết anh chàng mà em tôi quen không. Tôi đáp không.

Theo lời mẹ tôi thì em tôi viết thư bảo là hai tuần nữa, muốn cùng anh ta

về thăm nhà.

"Chắc là muốn cưới nhau rồi". Tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.