SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 250

° ° °

Ăn tối xong, chúng tôi chuyển sang phòng khách, uống cà phê. Em tôi

lần này cho chạy đĩa nhạc Willie Nelson. Rất may là còn nghe được hơn
Julio Iglesias một tí.

"Thật ra, em cũng muốn sống độc thân như anh, cho đến khoảng 30

tuổi". Watanabe Noboru nói, như thổ lộ với tôi khi em tôi đang rửa chén bát
trong bếp. "Thế nhưng gặp cô ấy, em lại muốn kết hôn ngay".

"Con gái được thế là tốt lắm đấy. Có hơi ương ngạnh một tí, thỉnh

thoảng táo bón, nhưng cậu chọn đúng người đấy".

"Nhưng mà, kết hôn có vẻ đáng sợ thế nào ấy".

"Quen nghĩ đến mặt tốt đẹp, điều tốt đẹp mà thôi, thì chẳng có gì phải sợ

cả. Chuyện gì không tốt đẹp, nếu có xảy ra, thì đến lúc ấy hẵng hay".

"Có lẽ đúng như anh nói".

"Chuyện người khác thì tôi chỉ nói được thế". Tôi nói, rồi đến chỗ em

tôi, bảo cô ấy rằng tôi sẽ đi tản bộ quanh đây một lúc.

"Anh sẽ không về trước 10 giờ đêm đâu, hai cô cậu tha hồ nói chuyện

với nhau. Chăn trải giường cũng đã thay mới rồi đấy".

"Anh thì chỉ để ý ba cái chuyện kỳ quái ấy thôi". Em tôi nói, ra vẻ chán

ngán. Chẳng phản đối gì chuyện tôi đi.

Tôi đến nói với Watanabe Noboru là có chuyện cần phải đi trong xóm,

có thể về trễ.

"Em rất vui được nói chuyện với anh hôm nay". Watanabe Noboru nói.

"Sau khi tụi em kết hôn rồi, cũng xin anh đến chơi nhiều với tụi em".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.