SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 253

° ° °

Tôi trở về phòng trọ thì đã quá nửa đêm. Tất nhiên bên cạnh cổng trước

không còn bóng dáng chiếc xe gắn máy nữa. Tôi lấy thang máy lên tầng 4,
mở khoá bước vào phòng. Chỉ có đèn ống nhỏ trên bồn rửa chén bát trong
bếp còn sáng, còn lại thì tối om. Em tôi hẳn đã hết kiên nhẫn chờ anh nên
đã đi ngủ từ lúc nào rồi. Cảm giác lúc bấy giờ thật là thơ thới.

Tôi rót nước cam, uống một hơi cạn ly, rồi vào phòng tắm, dưới vòi sen,

thoa xà phòng rửa hết mồ hôi nặng mùi, và đánh răng kỹ lưỡng. Ra khỏi vòi
sen, nhìn vào tấm gương trên bồn rửa mặt, tự mình cũng phải ngán sợ đến
rùng mình vì khuôn mặt phản chiếu trong gương. Khuôn mặt bẩn thỉu của
một gã sồn sồn say rượu thỉnh thoảng tôi vẫn thấy, khi ngồi trên những
chuyến tàu điện cuối cùng trong ngày. Da sần sùi, mắt phồng lên, tóc khô,
xơ xác.

Tôi lắc đầu, tắt đèn trong phòng tắm, chỉ một mảnh khăn quấn quanh

hông, trở lại phòng bếp, mở vòi uống nước. Sáng mai thế nào cũng sẽ khá
hơn. Mà dù có tệ hơn thì ngày mai hẵng hay. "Ộp-la-đi, Ộp-la-đa, đời trôi
xuôi, hế". Như câu nhạc của Beatles ấy.

"Về trễ dữ nhỉ". Tiếng cô em vang lên trong bóng tối mù mịt. Cô đang

ngồi trên ghế dài phòng khách, uống bia một mình.

"Đi uống rượu đấy mà".

"Anh uống rượu nhiều quá đấy".

"Biết rồi". Tôi nói, mở tủ lạnh lấy lon bia cầm tay, đến ngồi đối diện với

em tôi. Cả hai không nói gì một hồi lâu, thỉnh thoảng lại đưa lon bia lên
uống. Gió thổi lay động lá cây trong chậu ngoài bao lơn, phía xa thấy mảnh
trăng bán nguyệt.

"Nói trước là đã không làm gì cả đấy". Em tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.