SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 292

tiếng gì như âm nhạc nữa. Tôi không còn hiểu sao cả. Nách tôi đã có vai
dòng mồ hôi lạnh chảy xuống. Trong lúc tôi ngủ say, trong nhà này, đã có
chuyện gì xảy ra?

Thoạt tiên, tôi chợt nghi hẳn là trò giàn cảnh trêu cợt quy mô gì đây.

Casey giả vờ đi Lon don, nhưng thực ra đã chỉ đi đâu gần đây rồi lẻn quay
về sắp đặt tiệc vui ban đêm đây chăng? Thế nhưng nghĩ sao đi nữa, Casey
cũng chẳng phải là mẫu người ưa dàn dựng trò đùa vô duyên như thế. Óc
hài hước của ông ta phải tế nhị, thâm trầm hơn kia.

Hoặc là, tôi tựa người vào cánh cửa mà nghi tiếng có thể là đám bạn của

Casey mà tôi chưa được biết. Có lẽ họ biết chuyện Casey đang đi du lịch,
lại không biết rằng tôi đến trông nhà họ, nên được dịp mà lên vào nhà phá
chơi. Ý trước đúng hay ý sau đúng thì ít nhất cũng chẳng phải là chuyện
trộm đạo gì. Kẻ trộm lẻn vào nhất thì đâu cố tình mà nghe nhạc ồn ào như
thế.

Tôi bèn thay đồ ngủ ra. mặc quần áo thường, mang giày thể thao, tròng

áo len vào trên áo sơ mi. Thế nhưng, cũng phải phòng hờ chuyện vạn nhất
chứ. Có thứ gì thủ sẵn trong tay vẫn hơn. Tôi nhìn quanh phòng nhưng
chẳng thấy được thứ gì thích ứng cả. Chẳng có chày baseball, cũng chẳng
có que gạt lửa sưởi. Trong phòng chỉ có tủ, giường, kệ sách nhỏ và khung
tranh phong cảnh mà thôi.

Ra ngoài hành lang càng nghe tiếng rõ hơn. Tiếng nhạc xưa vui nhộn từ

dưới cầu thang dâng lên như hơi nước. Nghe quen như một bản nhạc nổi
tiếng nào đấy nhưng không sao nhớ ra nhan đề là gì.

Nghe cả tiếng nói chuyện nữa. Tiếng nói của nhiều người hòa lẫn làm

một nên nội dung là chuyện gì thì không nghe ra được. Có lúc nghe cả tiếng
cười, có vẻ dịu nhẹ, thanh tao. Vậy là tầng nhà dưới đang có tiệc tùng vui
vẻ rồi. Như điểm xuyết thêm màu sắc, lại nghe có cả tiếng ngân thánh thót

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.