SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 293

của các ly sâm banh hay rượu vang gì đấy chạm nhau. Có lẽ có người đang
nhảy nữa, nghe cả tiếng đế giầy da di động nhịp nhàng trên sàn nhà.

Tôi rón rén nhón gót đi không vang tiếng chân trên hành lang tối, ra đến

chỗ ngoặt cầu thang. Rồi nhường người qua tay dựa cầu thang, nhòm xuống
dưới. Từ khung kính dài hẹp trên cửa chính lọt vào chút ánh sáng nhạt soi
mờ khoáng tiền sảnh rộng lớn, trang nghiêm. Chẳng có bóng người nào cả.
Cánh cửa mở ra hai bên ngăn tiền sảnh với phòng khách đã được đóng kín
lại. Cánh cửa này, lúc tôi đi ngủ, đã mở ra kia mà? Chần chần như thế. Quả
là sau khi tôi lên tầng trên ngủ thì có người nào đấy đóng cửa này lại rồi.

Tôi chợt bối rối không biết nên làm sao. Cứ thế mà trốn kín trong phòng

trên lầu cũng được. Từ bên trong, cứ khóa cửa phòng rồi chui vào giường...
Bình tĩnh mà xét thì đó là cách tốt nhất. Thế nhưng đứng ở cầu thang, nghe
ngóng tiếng nhạc vui nhộn, tiếng cười nói vung ra từ sau cánh cửa ấy một
hồi, cơn sốt ban đầu dần đần lông đọng như vòng sóng trên mặt hồ lan dần
và trầm lặng. Từ không khí như thế, tôi đoán là họ không phải là loại người
xấu xa gì đâu.

Tôi hít thở một hơi thật dài rồi bước xuống cầu thang đến tiền sảnh. Đế

giày cao su nhẹ nhàng in sát lên từng bậc thang bằng gỗ xưa cũ. Xuống hết
cầu thang, tôi rẽ trái vào phòng bếp. Bật đèn lên, mở ngăn kéo, cầm lên một
con dao thái thịt khá nặng. Casey thích làm bếp, nên có một bộ dao đắt tiền
chế tạo ở Đức. Và giữ gìn kỹ lưỡng. Con dao bằng thép không rỉ được mài
bóng loáng, cầm lên tay thật ngon lành, lưỡi dao sáng lên.

Thế nhưng, chợt tưởng tượng mình nắm chặt con dao chặt thịt to tướng

ấy mà bước vào phòng tiệc huyên náo kia, sao mà có vẻ xuẩn ngốc quá! Tôi
mở vòi nước róc uống một cốc xong, đặt lại con dao vào ngăn kéo.

Thế con chó thì ra sao rồi nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.