SAU ĐÊM VŨ HỘI
Lev Tolstoy
www.dtv-ebook.com
Chương 20: Cái Chết Của Ivan I lyich (10)
Thêm hai tuần lễ nữa trôi qua. Ivan I lyich không rời khỏi đi văng nữa.
Ông không muốn nằm trên giường và nằm trên đi văng. Hầu như lúc nào
ông cũng nằm quay mặt vào tường, đơn độc chịu đựng vẫn những nỗi đau
khổ không giải quyết được đó và đơn độc nghiền ngẫm vẫn một mối suy tư
không giải quyết được đó. Đó là cái gì? Lẽ nào cái chết lại là sự thật? Và
giọng nói bên trong đáp: đúng, sự thật đấy. Những nỗi giày vò này để làm
gì? Và giọng nói bên trong đáp: để mà giày vò thế thôi, chả để làm gì cả.
Sau này chẳng có gì ngoài câu trả lời đó cả.
Ngay từ khi phát bệnh, từ dạo Ivan I lyich lần đầu tiên tìm đến bác sĩ,
cuộc sống của ông bị chia sẻ giữa hai tâm trạng đối lập, thay thế nhau: Khi
thì tuyệt vọng đợi chờ cái chết khủng khiếp khó hiểu, khi thì hy vọng và
hào hứng theo dõi hoạt động của cơ thể mình. Khi thì trước mắt hiện ra độc
có quả thận và khúc ruột tạm thời không làm tròn chức năng của mình, khi
thì xuất hiện độc có cái chết khủng khiếp khó hiểu, không làm cách nào
thoát được nó.
Lúc mới phát hiện, hai tâm trạng đó luân phiên nhau, nhưng bệnh càng
tiến triển, những suy nghĩ về quả thận càng đáng ngờ hơn, hoang đường
hơn và ý nghĩ về cái chết đang tới càng hiện thực hơn.
Chỉ cần ông nhớ tới mình ba tháng trước đây như thế nào và bây giờ
mình ra sao, nhớ tới việc ông đang đều đều xuống dốc là bất kỳ hy vọng
nào có thể lóe lên cũng đều tan vỡ.