SÁU NGÀY CỦA CONDOR - Trang 160


- Gì mà ơn với huệ. Tôi rất lấy làm mừng được giúp ngài trong dịp
may hiếm có này thôi. Nhưng chỉ mong ngài đừng lạm dụng cách này.
Chắc ngài rõ tôi muốn nói gì chứ ạ? Ngài đừng lộ chuyện với ông Attwood
đấy nhé! Ngài cần giúp gì nữa không?

- Xin cảm ơn cô. Tôi sẽ giữ kín.

- Chắc ngài ghi được cả rồi chứ? Robert Attwood, nhà số 42, phố
Elwood, Chevy-Chase.

- Vâng, tôi đã ghi được cả rồi. Một lần nữa xin đa tạ cô.

Malcolm treo ống nghe, đã gấp mẩu giấy ghi địa chỉ họ tên vào túi.
Vị tất anh phải cần đến nó mới nhớ được cái tên Attwood kia? Không rõ vì
lẽ gì, nhưng anh lại quay trở lại cái quán ban nãy, gọi thêm một tách cà phê.
Ngắm kỹ nét mặt của khác hàng ở đây anh biết chắc chẳng ma nào thèm để
ý đến mình.

Trên quầy quán rượu chơ chỏng một tờ Washington Post số ra buổi
sáng. Như một cái máy, Malcolm vồ lấy tờ báo, mê mải đọc. Bản thông báo
gửi cho mình, anh tìm thấy ở trang 12. Đúng, họ đã quyết định hành động
chắc ăn hơn. Bản thông báo dài gần mười phân, in bằng chữ đậm với nội
dung như sau: “Thần Ưng, gọi điện về nhà ngay”.

Malcolm phì cười và thậm chí chẳng thèm liếc mắt sang cột báo bên
cạnh, in cũng bản thông báo đó, bằng mật mã dưới hình thức kết quả xổ số
đợt vừa qua. Nếu anh mà gọi điện về, thế nào họ cũng yêu cầu anh hoặc là
về gấp, hoặc là ẩn nấp cho kín đáo hơn. Nhưng cả hai chuyện đó, lúc này
anh đều không thích. Anh biết là họ không thể thông báo một tin gì khả dĩ
lí thú với anh hơn, ngay cả bằng mật mã nữa. Vả lại lúc này, mọi chuyện
đối với anh đều vô nghĩa. Những lời chỉ thị của họ đã mất hết toàn bộ giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.