SÁU NGÀY CỦA CONDOR - Trang 186

cậu lắm đấy. Xe, cậu cứ đỗ ở bên cổng, rồi đi vòng ra phía sau nhà mà vào.
Nhớ là phải trèo lên cây, chui qua cửa sổ, để lọt vào bên trong. Cửa ấy
không khoá đâu. Rồi, muốn tính nợ thế nào với Attwood tuỳ thích. Nếu nó
hạ được cậu, thì đã có những lá thư kia, với mấy cái xác chết chôn đó kết
tội lão. Muốn tránh, lão cũng chẳng tránh được nào!

Maronic cúi nhìn cái xác đang nằm sóng xoài dưới chân Malcolm.
- Vĩnh biệt nhé, Thần Ưng. Này, nhớ lấy lời khuyên cuối cùng của tớ đây:
từ giờ về sau, cứ tiếp tục làm nghề nghiên cứu là thượng sách. Mọi cơ may
mà trời ban cho cậu, thế là cậu đã “xài” sạch cả rồi. Đừng có dại mà đâm
đầu vào những điệp vụ phải dùng đến súng, đến dao. Khoản đó, xem chừng
chẳng hợp với cậu lắm đâu.

Vừa dứt lời, Maronic đã biến ngay vào bóng đêm dày đặc trong rừng.
Vài phút sau, giữa cảnh đêm khuya thanh vắng, bỗng vang lên tiếng động
cơ ô tô. Rồi tiếng máy tắt dần. Malcolm bò đến bên con dao xếp, cách chỗ
anh nằm chừng vài bước chân.

Phải mất gần nửa tiếng, mấy đoạn dây trói mới được cởi bỏ. Hai lần, lưỡi
dao đã phạm vào da, nhưng may thay, cả hai vết thương đều không sâu lắm,
nên chỉ vừa ngừng tay là máu đã cầm ngay lại…

… Rốt cục, anh cũng tìm được chỗ đỗ xe. Bên hông xe đã dán sẵn một mẩu
giấy. Cạnh cửa xe là xác của Cutler, với một phát súng bắn vào lưng. Hắn
nằm cuộn tròn dưới đất, trong một tư thế rất gò bó. Mẩu giấy chắc đã được
viết lúc gã cao kều vác Malcolm vào rừng. Chỉ nguệch ngoạc mấy chữ:
“Súng ngắn của cậu, nòng đã bị nhét đầy bùn. Khẩu cac-bin có 10 viên đạn.
Hy vọng là cậu biết “xài” thứ đó!”

Khẩu cac-bin đặt sẵn trên ghế sau. Đây là một thứ súng để tập bắn, cỡ nòng
0,22. Trước, Cutler vẫn dùng nó để bắn bia. Maronic để nó lại cho
Malcolm, vì hắn nghĩ: bất kỳ ai, dù là chưa mò đến súng đạn bao giờ, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.