SÁU NGÀY CỦA CONDOR - Trang 188

theo xuyên vào đầu gối bên kia. Mồm lão méo xệch, lộ rõ vẻ đau xót, như
cất lên tiếng hỏi không thành lời “Sao lại thế này?”.
- Câu hỏi ấy thật không đúng chỗ. Tôi muốn ông không được đi đâu trong
chốc lát, khi tôi đang còn phải lo liệu mọi chuyện.
Malcolm bắt đầu hành động một cách hết sức dứt khoát. Đầu tiên, anh lấy
khăn bàn, băng ngay hai vết thương đang còn rỉ máu trên chân Attwood.
Đoạn, anh trói nghiến hai tay lão vào chân chiếc bàn con để báo chí, đặt
bên cạnh chiếc đi-văng lộng lẫy, rồi lao nhanh lên gác, lục soạn lung tung
mọi thứ trong mấy gian phòng trên ấy, để giải thoát bớt những sức lực đang
thừa thãi trong người. Phải cố sức lắm, anh mới bắt được mình bình tĩnh lại
chút đỉnh. Anh chợt nghĩ bụng: “Maronic tiêm cho mình ống thuốc thế mà
lại hoá hay”. Attwood, kẻ đã tính liệu sắp đặt cho toàn bộ chiến dịch, chỉ
huy việc tiến hành nó và là “linh hồn” của cả bọn, thì lúc này đang không
bị gì đe doạ đến tính mạng cả, nhưng lại quằn quại vì đau đớn ở dưới kia.
Bọn lâu la đã bị thanh toán cả rồi. Kẻ độc nhất còn sống sót là Maronic.
Maronic là đứa giết người thuê, Malcolm bỗng nhớ lại giọng nói của những
nhân viên nhà nghề ở đầu đường dây “Báo động”, những người cũng y hệt
như Maronic vậy. “Không, - anh nghĩ bụng, - cuộc săn lùng từ trước đến
giờ chỉ nhắm vào mỗi một mình mình. Vấn đề đặt ra chỉ có thế này: họ
chống lại mình, họ hại mình. Hơn nữa, việc Maronic giết Wandy càng làm
cho toàn bộ câu chuyện mang tính riêng tư đậm nét thêm. Đối với đám dân
nhà nghề thì đó chỉ là công việc làm ăn, không hơn không kém. Họ không
xúc động mảy may về những hậu quả do họ gây nên”. Thế là những tình
tiết mù mờ đã bắt đầu gắn kết lại với nhau, hình thành nên một kế hoạch
hành động cụ thể, phù hợp với những ý định tức thời của chính anh. Anh
hối hả chạy vào phòng ngủ của Attwood, cởi hết quần áo đang mặc trên
người, lôi bộ quân phục choáng lộn của Attwood treo trong tủ ra diện vào.
Đoạn, anh rẽ xuống bếp, ăn vội vàng một cái đùi gà quay nguội ngắt và một
chiếc bánh ga-tô, rồi lại mải mốt trở lại căn phòng khách của Attwood, giữa
lúc lão đang nằm rên rỉ dưới sàn. Malcolm hối hả đảo mắt nhìn quanh gian
phòng một lượt, rồi chạy như bay ra xe, phóng vút đi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.