SÁU NGÀY CỦA CONDOR - Trang 40

chẳng sao hết: đằng nào thì hắn cũng muốn đổi nét chữ. Rốt cục trên phong
bì ngoằn ngoèo mấy dòng địa chỉ: “Gửi Cục Tình Báo Trung Ương: Tổng
hành dinh Langley”. Gã vạm vỡ lúc này đã từ dưới tầng trệt mò lên. Hắn
lôi trong ngăn kéo bàn làm việc của lão Walter ra chiếc máy ảnh bí mật,
xoá cuốn phim đang dùng. Gã cao lênh khênh cũng đã bước ra, quẳng chiếc
phong bì xuống bàn mụ Russell. Rồi cả ba gập báng súng tiểu liên lại, giấu
trong áo mưa, và đẩy cửa rón rén bước ra, hệt như lúc cả ba cùng đi vào.
Đúng lúc đó thì tại nhà hàng Hap Malcolm cũng vừa thanh toán xong chiếc
bánh ga tô phết kem sô-cô-la có pha một ít rượu rom…
… Malcolm chậm rãi đi hết phòng làm việc này sang phòng làm việc khác,
hết tầng lầu này sang tầng lầu khác. Đầu óc anh đờ đẫn, không sao hiểu nổi
những gì vừa chứng kiến. Mãi lúc nhìn thấy cái xác lỗ chỗ vết đạn của
Tamatha, anh mới thấu hiểu sự tàn bạo của những gì vừa xảy ra. Chàng trai
giương to mắt, nhìn trừng trừng vào cái xác cô gái xinh đẹp đến cả mấy
phút đồng hồ, người run lẩy bẩy. Rồi nỗi sợ hãi bất thần xâm chiếm anh,
khiến anh tự nhủ: “Mình phải rời khỏi đây ngay”. Anh lao xuống cầu thang.
Mãi đến lúc sắp xuống đến tầng một, chàng trai mới tự chủ được và bắt
mình đứng lại.
“Rõ ràng là bọn chúng đã đi rồi, - anh tự nhủ - nếu không, mình đừng hòng
thoát chết. Thậm chí, anh cũng chẳng buồn nghĩ xem “bọn chúng” là ai.
Đột nhiên, anh nghĩ đến một cách rõ nét tình cảnh bất lực của chính mình.
“Trời ơi, - anh tự nhủ - đến vũ khí, mình cũng không có trong tay! Mình sẽ
lấy gì để chống trả đây, nếu bọn chúng quay lại?”. Anh nhìn xuống cái xác
lão Walter và thấy một khẩu súng ngắn tự động to kềnh, lủng lẳng bên hông
viên cựu trung sĩ. Nhưng khẩu súng bê bết máu, nên Malcolm không dám
chạm tay vào. Anh chạy vội lại bên bàn làm việc của Walter. Cạnh đó có
một chiếc tủ con bị đóng chặt vào vách tường. Trong tủ, lão vẫn cất giấu
một thứ khí giới hoàn toàn lạ đời nữa: khẩu súng săn cỡ 20, nòng bị cưa
ngắn mất đi mấy tấc. Tuy chỉ bắn được phát một, nhưng viên cựu trung sĩ
vẫn không ngớt lời ca ngợi khẩu súng, vì nó đã có lần cứu mạng lão…
Malcolm cầm khẩu súng săn lên, chĩa nòng về phía cửa ra vào, rồi anh
nghiêng người tiến lại bên bàn làm việc của mụ Russell. Anh biết Walter

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.