SÁU NGÀY CỦA CONDOR - Trang 68

thật.
- Lúc ấy, chắc tôi sẽ tin. – Khuôn mặt cô gái lộ rõ vẻ quan tâm.
- Được, thế cô nhìn đây.
Malcolm ngồi xuống bên cô gái trên đi-văng. Anh cảm thấy cô gái phải
gồng người lên để cố nén nỗi sợ hãi, nhưng vẫn cầm mảnh bìa nhỏ anh chìa
ra.
- Giấy gì thế?
- Giấy chứng nhận do CIA cấp cho tôi. Thấy chưa, đây là ảnh tôi, chỉ khác
một điểm: tóc vẫn để dài.
- Nhưng ở đây ghi là công ty “Tantrex”, chứ đâu phải là CIA. Anh tưởng
tôi không biết đọc chắc? – Giọng cô gái đầy vẻ ghẻ lạnh và mỉa mai.
Malcolm cảm thấy ngay là cô ta rất lấy làm tiếc về câu nói không đúng chỗ
ấy, mặc dù cô vẫn không lên tiếng xin lỗi.
- Tôi biết trong ấy ghi gì rồi. – Malcolm cáu kỉnh và vì thế càng tỏ ra nóng
nảy hơn. Anh bắt đầu mường tượng ra cảnh dự định của mình không đem
lại kết quả như anh mong mỏi. – Cô có danh bạ điện thoại đấy chứ?
Cô gái gật đầu, rồi liếc nhìn chiếc bàn con dùng để tạp chí và báo hàng
ngày. Malcolm cầm ngay quyển danh bạ dày cộm lên và vất cho cô gái. Cô
phản ứng nhanh đến mức chẳng cần cố gắng vẫn bắt được quyển sách đang
bay trên không.
- Cứ thử tìm cái công ty có lên là “Tantrex” trong ấy xem! Cô có thể dò ở
bất cứ phần nào, tùy thích. Trong giấy chứng nhận có ghi rõ rành rành cả số
điện thoại lẫn địa chỉ đấy. Bởi thế, tất nhiên nó phải được đăng ký vào danh
bạ, đúng không nào? Đấy, cứ việc tìm đi! – Malcolm quát to.
Cô gái tìm, hết lật tới lại lật lui quyển danh bạ. Cuối cùng, cô gấp sách lại,
nhìn Malcolm chằm chằm.
- Thôi được. Ông có một giấy chứng nhận chứng tỏ ông là người của một
tổ chức không hề tồn tại trong thực tế. Nhưng cái đó thì chứng minh được
gì nào?
- Đúng! – Malcolm đã sốt ruột đến mức không còn kiên tâm được nữa. Anh
tiến đến bên cô gái, tay cầm chiếc máy điện thoại, hệt như cầm một thứ đồ
chơi sắp vứt đi. – Bây giờ - anh tiếp, vẻ mặt trông như thể một tên đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.