SÁU NGÀY CỦA CONDOR - Trang 78

cùng với gã Chim Sẻ hôm qua cũng mặc!
Ông bác sĩ là một người béo tốt, tuổi đã ngoài bốn mươi. Nhìn qua dáng
người, nét mặt có thể đoán ngay ông không phải hạng người thích nói
nhiều. Ông thăm mạch, vần ngược vần xuôi chàng trai một hồi rồi đo nhiệt
độ, nhìn kỹ cổ họng anh đến nỗi thiếu chút nữa anh đã nôn thốc nôn tháo
hết thảy ruột gan ra ngoài. Xong xuôi, ông lên tiếng, mắt nhìn thẳng vào
mặt con bệnh:
- Anh bị viêm họng nhẹ, anh bạn ạ. – Rồi quay sang nhìn Wandy đang đứng
bên ông, mặt đang dài đuỗn ra vì lo, bảo thêm: - Đừng lo, chả có gì ghê
gớm lắm đâu. Chúng ta sẽ vực anh ấy dậy được ngay thôi mà
Malcolm theo dõi ông bác sĩ đang lục tìm gì đó trong cái túi sách nhỏ. Rồi
ông ta quay lại phía anh, tay cầm mộ cái xê-ranh.
- Nằm nghiêng lại.
Trong óc Malcolm chợt hiện lại bức tranh ở nhà Heidegger: cánh tay lạnh
ngắt, không còn chút sinh khí, và một đốt đỏ bầm do mũi kim để lại. Anh
cứng người lại vị sợ hãi.
- Trời ơi, có đau đớn gì đâu cho cam mà sợ! Một mũi Penicillin thôi anh
bạn trẻ ạ.
Tiêm cho Malcolm xong, ông bác sĩ quay sang Wandy trao cho cô một
mảnh giấy nhỏ, nói:
- Cô cầm lấy cái đơn thuốc này. Mua thuốc về nhớ trông chừng để anh ấy
đừng ném đi. Anh bạn trẻ ấy cần được nằm trên giường nghỉ ngơi một vài
hôm. – Ông mỉm cười, ghé sát tai Wandy thì thào: - Wandy, tôi muốn nói
phải để anh ấy được yên tĩnh hoàn toàn…
Ông cười xòa trong lúc bước ra cửa. Đến phòng ngoài, ông ngoảnh lại, ấp
úng hỏi nhỏ:
- Tính tiền công cho ai đây?
Đến lượt mình, Wandy cũng mỉm cười e thẹn và trao cho ông bác sĩ hai
mươi đô-la. Ông toan phản đối nhưng Wandy đã ngăn ngay:
- Anh ấy sẽ bực mình nếu bác sĩ từ chối. Anh ấy… chúng tôi… rất cảm ơn
bác sĩ về sự giúp đỡ này.
Ông bác sĩ vừa cười hề hề vừa nói, giọng châm chọc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.