SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 101

của cô uống nước, Britta liền bảo, “Đồ của tớ ở trên kia,” cô gái Thụy Điển
nhìn khách sạn đó và nói, “Chính tớ cũng bắt đầu như vậy đấy. Trên tầng
mười khách sạn Northern Lights. Chuyện đó dường như đã lâu lắm rồi.”

“Nó có đáng để cố gắng không?”

“Từng giây từng phút. Giờ thì tớ sắp về nước lấy chồng rồi.”
Britta sững người, như một bức tượng Hy Lạp, một đầu gối chùng xuống,

tay phải cầm chiếc dép. Cô hỏi rất dè dặt: “Nhưng nếu cậu sắp về nước...”

“Tớ sắp về.”

“Thì công việc của cậu ở cái quán ấy...”
“Tớ đến nói với cậu chuyện đó đây.”
Britta gần như muốn ngất xỉu. Chân cô khuỵu xuống và chiếc xăng đan

rơi xuống đất. “Cầu Chúa ban phước cho cậu,” cô nói. Không cô gái nào
lên tiếng, rồi cuối cùng Britta hỏi, “Quán ấy thuộc loại nào?”

“Như mọi quán khác. Nhỏ bé, dơ bẩn, ồn ào. Tớ sẽ rất hạnh phúc nếu

suốt cuộc đời còn lại không phải nghe một nốt nhạc nào nữa. Nếu chồng tớ
mà rước một cái dàn hi-fi về nhà, tớ sẽ ném xuống biển Bantích cho mà
xem.”

Đang nhặt chiếc xăng đan lên, Britta chợt giật mình hoảng hốt và đột

ngột hỏi: “Nó không phải quán Đức chứ?”

“Tệ hơn. Quán Mỹ. Một tụ điểm người ta gọi là Alamo.”

“Ôi!” Britta reo lên. “Tớ biết quán ấy rồi! Tối qua tớ đã ở đó!” Cô dừng

lại. “Tớ đã không nhìn thấy cậu.”

“Mấy người bạn Thụy Điển tổ chức cho tớ một bữa tiệc chia tay...”
Điều này nghe có vẻ buồn cười, Britta thì thầm, “nhưng tối qua khi ở

trong quán của cậu và quan sát anh chàng đó chạy đi chạy lại - vừa trông
quầy rượu vừa phục vụ tại bàn tớ đã nghĩ bụng, ‘Anh ấy cần có người phụ
giúp,’ và tớ định tối nay thử một lần cuối cùng, quay lại để nói với anh ấy,
‘Anh cần một tiếp viên giúp trông nom quán.’ Cậu có thực sự nghĩ rằng tớ
sẽ xin được việc ấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.