SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 147

Mỗi lần tôi kể lại các sự kiện này cho những người lớn tuổi hơn không có

con cái - hoặc con gái họ đã lấy chồng đàng hoàng và đang ở độ tuổi ngoài
bốn mươi họ đều phẫn nộ hỏi tôi: “Sao ông không ngăn cô ta lại?”

Tôi thanh minh, “Làm sao tôi có thể ngăn cản một cô gái cứng đầu cứng

cổ mười bảy tuổi đã quyết nổi loạn? Khi nhận thấy có cố gắng tranh luận với
cô ấy cũng vô ích, tôi có thể kêu gọi sự giúp đỡ của tổ chức xã hội nào được
chứ? Và khi xã hội lại bênh vực con trẻ và kết tội cha mẹ thì một người
ngoài có thể làm được gì?”

Những câu hỏi vặn của tôi lại gây ra cuộc tranh luận gay gắt; những lời

khuyên tôi thường xuyên nhận được nhất là:

“Ông có thể quất cho cô ta một trận.”
“Ông có thể nhốt cô ta trong phòng.”

“Ông có thể lo liệu để cô ta không có tiền.”
“Ông có thể yêu cầu cảnh sát giúp đỡ.”
“Ông có thể tống cô ta vào tù vì tội hút cần sa.”

“Ông có thể đuổi cô ta ra khỏi nhà.” (Lời đề xuất này làm tôi lúng túng vì

tôi thấy hình như đó chính là điều Monica đã tự ý thực hiện. Cuộc tranh luận
tập trung vào điểm đó, nhưng có vẻ như một gia đình sẽ giành được thế chủ
động nếu đuổi cô con gái ra khỏi nhà một ngày trước khi cô ta quyết định tự
nguyện bỏ đi).

“Ông có thể bảo cô ta ngồi xuống và nói cho cô ta hiểu điều hay lẽ phải.”
“Ông có thể rèn cô ta vào kỷ luật.”

“Ông có thể đề nghị một tổ chức nào đó can thiệp và giúp đỡ.” (Khi tôi

hỏi, “Ông bà định nói tổ chức nào ở Vwarda? Hoặc ở London, cách xa hàng
ngàn dặm?” thì phản ứng khá yếu ớt, “Thể nào cũng phải có ai đó giải quyết
được chứ.” Có đấy, nhưng Monica không chịu nghe họ).

“Đáng lẽ ông phải làm cho cô ta hiểu rằng cách cư xử của cô ta là vô đạo

đức chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.