SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 162

nhuận, một loại thép mới. Tôi đã nói từ trước là tôi làm cố vấn cho một nước
cộng hòa châu Phi.

Vậy là chúng tôi đã hoàn toàn sẵn sàng giúp đỡ cả về tài chính lẫn trí tuệ

cho bất kỳ người da đen quả quyết nào có thể nhìn ra con đường thoát khỏi
khu rừng rậm mà nước Mỹ đã tạo ra cho họ, khu rừng hiện họ vẫn còn bị
giam hãm bên trong. Nhóm chúng tôi không có tình cảm gì đặc biệt với
người da đen, không ảo tưởng rằng họ tốt đẹp hơn bất cứ giống người nào
khác. Nhưng chúng tôi biết rằng họ chiếm mười hai phần trăm dân Mỹ, và
trong lịch sử thế giới chúng tôi không thể tìm được trường hợp một quốc gia
thành công nào lại buộc một tỷ lệ nhân lực lớn đến thế của nó phải sống một
cuộc sống không phát huy được tính hữu dụng tối đa. Ngay các quốc gia
chiếm hữu nô lệ hùng mạnh trong lịch sử cũng khuyến khích nô lệ của họ
làm việc với hiệu suất cao nhất; mà một nền dân chủ dựa trên cơ sở tự do lại
không làm được như vậy thì đúng là không sao tưởng tượng nổi. Vì vậy
chúng tôi dành nhiều thời gian nghiên cứu tình hình ở Mỹ, tìm kiếm cơ hội
có thể rót ba mươi hoặc bốn mươi triệu đô la để cố gắng chứng tỏ khi những
thương gia da đen và da trắng hợp tác thì có thể làm được gì.

Chúng tôi đặt trụ sở tại Philadelphia vì thành phố này tập trung rất đông

người da đen di cư từ miền Nam lên, trong khi ở vùng ngoại ô, dân cư đều
có học và nói chung là tiến bộ. Như thường lệ, tôi được giao nhiệm vụ tìm
kiếm khả năng phát triển, nhưng hết cơ hội này đến cơ hội khác đều trượt
qua trước mắt tôi. Ở ngoại ô những người da trắng nắm quyền có phần
hoang mang trước cái vấn đề bất ngờ xảy đến với họ; trong thành phố người
da đen thiếu kiến thức về quản lý tài chính đến mức tôi thậm chí còn không
tìm được một xuất phát điểm nào. Chính trong tâm trạng chán nản như vậy,
một ngày chủ nhật nọ tôi đến nhà thờ châu Phi dòng Chúa Cứu thế đó đơn
giản để nghe xem những người không được dẫn dắt ấy tự an ủi mình bằng
thứ tôn giáo nào. Đó là một trải nghiệm buồn thảm. Mục sư ở đó là Đức Cha
Claypool Jackson, một người nhân từ gần sáu mươi tuổi mà, xét về kích
thước và vẻ tráng lệ của nhà thờ, đáng lẽ phải là nhân vật có quyền lực.
Thay vào đó, ông rõ ràng là một Bác Tom

[25]

nhắc lại ảo mộng về Chúa và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.