SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 169

việc sẽ xong xuôi.”

Tôi hỏi, “Lẽ nào ông không thể hình dung ra một thế giới trong đó người

Đức và người da đen làm việc theo cách riêng của họ hay sao?” Ông ta đáp,
“Có lẽ hai trăm năm nữa người da đen sẽ học được cách làm việc như người
Đức. Đến lúc đó, ông có thể nắm được Philadelphia.” Ông nhún vai ra dấu
cóc cần quan tâm chuyện gì xảy ra với thành phố này, và đêm hôm đó ông ta
lên máy bay quay về Geneva.

Vậy là lần lượt các kế hoạch đầy triển vọng mà Nordness và tôi đã dự

định khi giải quyết vấn đề này về mặt lý thuyết đâm ra bấp bênh và sa vào
vũng lầy hờ hững. Tôi đã lãng phí vài triệu đô la và hoàn thành được rất ít
việc, nhưng mỗi khi một kế hoạch kinh doanh nữa thất bại, Đức Cha
Jackson lại kè kè bên cạnh khuyên nhủ tôi: “Đúng như tôi đã nói với ông
ngay từ đầu đấy, ông Fairbanks. Cái Philadelphia thực sự cần là thanh toán
mọi nợ nần của nhà thờ để nó có thể sử dụng được quyền lực tinh thần và
đem lại cho những dân lành đó các tiêu chuẩn họ có thể hành động theo.”
Khi đến làm việc tại một cộng đồng mới và uống nước lạ, tôi thường bị rộp
môi, và nếu tôi bỏ mặc không thèm quan tâm chăm sóc thì chứng bệnh sẽ
dần dần khiến tôi khó chịu. Một dược sĩ người Áo khuyên tôi dùng một loại
thuốc mỡ có tác dụng chặn những mụn rộp như vậy gần như ngay tức thì và
thường thường tôi vẫn mang theo một ống, nhưng giờ thì tôi lại không còn,
vì vậy một tối, sau cuộc họp với cộng đồng giáo dân tại ngôi nhà thờ lộng
lẫy của Đức Cha Jackson, tôi ghé vào một cửa hàng dược phẩm ở góc phố
Grimsby và phố Thứ Năm, nằm ở chính giữa đoạn đường từ nhà thờ đến nhà
viên mục sư. Khi tôi đẩy cửa ra, một cái chuông kiểu cổ gắn lò xo báo cho
viên dược sĩ vắng mặt biết có người vào cửa hiệu. Trên bức tường trước mắt
tôi treo tấm bảng lớn: Hãy mỉm cười, quý khách đang bị cửa hàng theo dõi,
kèm theo những bức ảnh giải thích rõ một chiếc camera bí mật đang quay
phim bạn như thế nào, ngay cả khi chủ hiệu không có mặt. Tấm biển khác
viết: Khi quý khách thấy khó ở, chúng tôi sẽ làm việc gấp đôi. Một cái bàn
khá bụi bặm bày một món đặc biệt dành cho khách hàng Puerto Rico:
Emulsion Gimenez, kèm theo chân dung một bác sĩ hói đầu mặc bộ dạ phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.