SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 192

“Tôi là một tín đồ đấy,” Vilma nói, không tỏ ra thách thức mà thể hiện

một mức độ tự hào nào đó. Tôi không đoán được cô là bạn gái của ai, nhưng
lúc này cô đứng lên, đi ra cửa, và nói, “Cato, anh đưa em tới trường nhé?”
Cato đứng bật dậy đến gần cô, rồi quay lại nói với tôi, “Ông đi cùng chúng
tôi thì tốt hơn.”

Chúng tôi rời khỏi ngôi nhà, thả bộ dọc phố Thứ Tám tiến về phía trường

Classical High, và khi đi xuyên qua khu vực của người da đen gần đó, chúng
tôi thấy nhiều đứa trẻ đã bắt đầu đi đến trường, tôi tự hỏi không biết bao
nhiêu em trong số đó từng hút những điếu thuốc đặc biệt ấy. Không cách gì
biết được, cũng như không ai có thể phát hiện ra Cato và Vilma đang dạo
bước giữa một không gian riêng biệt của hai người, trong đó màu sắc tươi
sáng hơn một chút và âm thanh cuốn hút hơn.

Trong phòng Muhammad, tôi đã cảm thấy lạ khi Vilma đề nghị Cato đưa

đến trường, nhưng lúc này chúng tôi bước vào một khu phố đặc biệt dơ dáy
cách trường Classical High không xa lắm và tôi bắt đầu hiểu ra, vì ở đây có
nhiều nhóm khá đông con gái da đen tụ tập ở các góc phố để lăng mạ Vilma
khi cô đi qua. “Đồ đê tiện!” một cô gái khoảng mười sáu thét vào mặt
Vilma.

“Mày ngủ cả đêm với thằng da trắng phải không?” một cô khác hét.
Những lời buộc tội ghê tởm chống lại Vilma tuôn ra, nhưng cô làm ngơ và

đi sát vào Cato hơn trong lúc chúng tôi bước tiếp. Sau khi anh đã vượt qua
cả rừng người phẫn nộ đó, tôi hỏi, “Chuyện này là thế nào?” Cato giải thích,
“Cô ấy không chịu nhập bọn với chúng.”

“Bọn nào?”
“Phần lớn là bọn con trai. Chính chúng tiến hành giết chóc. Ba mươi hai

vụ năm ngoái do bọn trẻ dưới hai mươi tuổi gây ra. Đám con gái là những
đứa theo đuôi. Bọn con gái đầu đường xó chợ, người ta gọi chúng như vậy.”

“Chúng có vẻ hơi hung bạo.”

“Chúng có thể rất hung bạo đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.