SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 211

nhưng họ lại chưa kiếm được. Ông ta bố trí một cái đèn chiếu đặc biệt rọi
thẳng vào tôi, và khi tôi đứng ở đó, ông ta nói, ‘Y hệt một bức tượng Hy
Lạp... như một kiệt tác vĩ đại từ Mycenae’

[35]

. Ông ta nhắc đi nhắc lại điều đó,

rồi ông ta làm một việc tởm nhất mà ông chưa từng nghe nói đến.

“Ông ta rút từ túi áo vét ra một cái lông chim - một cái lông chim chạm

khắc bằng bạc ròng. Ông ta tìm thấy nó ở nơi chết tiệt nào thì tôi chẳng bao
giờ biết được. Rồi ông ta đi đến hốc tường nơi tôi đang đứng, dùng cái lông
chim chết tiệt ấy kích thích vào tinh hoàn của tôi cho đến khi tôi cương cứng
lên. Rồi ông ta lùi lại và kể cho tôi nghe thêm mấy mẩu chuyện vớ vẩn về
bức tượng Hy Lạp và Mycenae. Rồi ông ta bước lên phía trước và lại kích
thích thêm chút nữa, rồi cuối cùng nói với vẻ tin tưởng, ‘Chà, Cato! Với
công cụ này, cậu sẽ làm cho khối đàn bà con gái sung sướng đến tột đỉnh
đấy!’ Và chỉ có thế thôi.”

“Ý cậu là ông ta chỉ làm thế thôi?”
“Với tôi thì thế. Giờ thì, ông ta có vài bạn hữu - toàn đàn ông cả - và ông

ta nhất định đem tôi ra khoe với bọn họ, và khi thấy tôi đứng trong hốc
tường, một người trong số đó bị kích thích mạnh đến nỗi đêm hôm đó xồng
xộc vào phòng, chui lên giường nằm với tôi và dùng miệng chơi cho tôi một
trận kinh hồn. Một đêm khác, Fell đưa Laura với đám các bà các cô của bà
ta về và cả bọn ngắm nghía tôi suốt nửa tiếng đồng hồ, đến lúc đấy thì tôi
nhận ra tốt hơn hết là tính chuyện chuồn nhanh khỏi đó.”

Khi Cato quyết định rời khỏi cái mái vòm đầy thú vui nhục dục của

Paxton Fell, anh không phải đối phó với sự phản đối gay gắt của vị chủ nhà
thích hưởng lạc. “Cậu là một thanh niên Mỹ rất tuyệt,” Fell hài lòng nói khi
họ ăn tối cùng nhau trong đêm cuối cùng. “Cậu có một tương lai tươi sáng -
nếu cậu tránh xa súng máy - và thật hân hạnh được quen biết cậu.” Sáng
hôm sau, Fell lái chiếc Mercedes đưa Cato vào thành phố và nói lúc chia tay,
“Nhớ đấy, cậu sẽ luôn được chào đón trên đồi. Nếu thỉnh thoảng muốn ghé
thăm, cậu có thể để lại lời nhắn ở quán Thiên Nga Rũ Cánh. Ông ta cúi chào
trịnh trọng, rồi lái xe đi, và chiếc xe chưa khuất sau chỗ rẽ đầu tiên thì đã
chạy với tốc độ bảy mươi dặm một giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.