SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 23

Nhìn vào bất cứ nơi nào trong xã hội này, Joe cũng tìm được bằng chứng

mới về sự say mê bạo lực của nước Mỹ. Nếu vào thành phố, anh đi qua một
hội quán tối tăm ảm đạm, những tấm ván tường bạc phếch mang biển hiệu:
Hãy học karate! Hãy tiêu diệt kẻ tấn công bạn. Một hình vẽ sơ sài thể hiện
một thanh niên oai vệ đang bẻ gãy cổ một người da màu vừa từ góc phố lao
vào anh ta. Mấy năm trước, hội quán này treo biển hiệu đơn giản hơn: Hãy
học judo! Hãy tự bảo vệ mình.
Nhưng môn này chỉ thu hút được một vài học
viên, vì nó là để tự vệ. Với karate, anh có thể giết chết người khác, và khả
năng này cám dỗ đến mức số người ghi tên học tăng gấp bốn.

Trên truyền hình, chính bóng bầu dục chuyên nghiệp với hành động cố ý

gây thương tật đã thu hút lượng khán giả trước kia chỉ mê xem bóng chày,
còn trong điện ảnh đó là cảnh bạo lực triền miên, trưng ra cả tá người chết
trong khi chỉ một người thôi cũng đủ rõ nghĩa rồi. Nhưng nghiêm trọng nhất
là vấn đề Việt Nam, cái vết thương lan rộng đang rỉ mủ ấy. “Chúng ta muốn
hòa bình ở Việt Nam,” Joe ngẫm nghĩ khi nhìn lá thư làm anh thức tỉnh,
“nhưng cầu Chúa cứu giúp Richard Nixon nếu ông ta định làm cái gì đó cho
hòa bình khi trở thành Tổng thống.” Anh quẳng lá thư xuống bàn, và cái dấu
bưu điện của nó chế nhạo anh: Hãy cầu nguyện cho hòa bình. Và thế là cuộc
tranh luận đơn độc đã có tiến triển. Cuối buổi chiều hôm đó, anh đi đến một
quyết định. Lấy một tờ giấy của văn phòng nhà trường, anh ngồi suốt hai giờ
đồng hồ ở bàn, thảo một lá thư với lời lẽ thận trọng làm anh mất thêm một
giờ nữa để sửa chữa và viết lại. Rồi anh đi qua hội quán karate vào thành
phố vắng vẻ; tới bưu điện, anh gửi thư đảm bảo và yêu cầu đóng dấu câu:
Hãy cầu nguyện cho hòa bình. Anh cẩn thận cất giấy biên nhận vào ví. Khi
quay về phòng, anh thấy tiến sĩ Rubin, giáo viên hóa của anh, đang gõ cửa.
“Mời thầy vào,” Joe nói, và người đàn ông nhỏ bé gầy ốm nghiêm nghị ngồi
xuống chiếc ghế tựa thẳng.

Đặt bài thi của Joe lên bàn, ông nói với giọng phiền muộn, “Joe, đây đúng

là một bài thi rất tệ.”

“Em biết. Em sắp bỏ học rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.