SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 318

Khi quay về khách sạn, cô lên căn phòng bừa bộn của anh, ở đó khách sạn

đang cho người chụp ảnh để làm việc với hãng bảo hiểm, và ngó vào tủ, nơi
cất giấu an toàn của cây đàn guitar kiểu cổ khá to nhẵn bóng. Cô gảy vài hợp
âm, hài lòng về chất lượng âm thanh.

Gretchen chưa bao giờ mang guitar theo khi đi xa vì cô cho rằng làm vậy

chỉ gây sự chú ý không cần thiết, và đó là kiểu hành động của các cô gái
thích làm giàu. Vì vậy cô không mấy thích thú với việc anh sinh viên trường
Duke nhờ, nhưng khi nghĩ đến tình trạng đau yếu của anh, cô lại thấy đó là
một sự nhờ vả không đáng kể gì.

Nhưng trực giác của cô đã đúng. Khi cô và nhóm bạn đến thành phố

Patrick Henry ở Đông Chicago, hai cảnh sát bắt họ dừng lại và cho xe đỗ
vào ven đường cao tốc, rồi lẩm bẩm với vẻ đắc ý khi thấy cây guitar, “Chắc
chắn đây là một đứa trong bọn đó,” họ bảo nhau. “Cô đi theo chúng tôi.”

Họ lôi Gretchen ra đẩy cô lên xe tuần tra. Một người quay lại chộp lấy

cây đàn ngứa mắt ấy ném phịch xuống ghế sau xe cảnh sát. “Còn cậu,” họ
làu bàu với anh thanh niên lái xe, “đưa đám này cút khỏi đây ngay.”

“Các ông định làm gì cô ấy ?” anh bạn lái xe kêu.

Viên cảnh sát lớn tuổi hơn quay phắt lại, xông tới chiếc xe nói với giọng

thất vọng và tràn đầy tức tối, “Này, lũ trẻ ranh vắt mũi chưa sạch kia, chúng
tao hết chịu nổi bọn mày rồi. Một câu láo lếu nữa... chỉ một câu thôi... là tao
sẽ xé xác chúng mày ra cho mà xem. Giờ thì lái xe cút đi... nhanh lên.”

Anh bạn lái xe, một sinh viên được nhận bằng danh dự về văn học Anh

của trường Yale, cũng hết chịu nổi đám cảnh sát, vì vậy anh bình tĩnh mở
ngăn để găng tay, lấy ra một tập giấy và ghi lại số phù hiệu của hai cảnh sát
kèm theo biển chiếc xe tuần tra. Sau đó, với vẻ thận trọng cố ý, anh kéo cần
số dưới sàn xe và lái đi.

Mặt đỏ gay vì không kịp nghĩ ra câu gì ấn tượng để khiến mấy tên nhãi

con vô dụng ấy hoảng sợ, viên cảnh sát tức tối quay lại xe, đùng đùng gài số
rồi phóng vun vút đến sở chỉ huy, tại đây hắn ta lôi Gretchen xuống vỉa hè
rồi đi vào một tòa nhà bằng gạch đỏ. Xô cô đến trước mặt viên trung sĩ trực
ban béo ị, hắn làu bàu, “Ghi tên cô ta vào sổ,” và khi công việc chiếu lệ này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.