SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 388

nên nhìn kỹ bao đĩa, thì kìa, bài Creeque Alley thật. Một số tên khác còn tệ
hơn.

Trong nhóm ca khúc dễ hát này, tôi phát hiện những tác phẩm thú vị như

“Up-Up and Away”, “Go Where You Wanna Go”, “Little Green Apples” và
“Dedicated to the One I Love” nhưng nghe một thời gian, tôi nhận thấy
mình thèm tiếng nện dồn dập chắc nịch trong các ca khúc hầu như không lời
mà ban nhạc Kem và Những Con Thú trình bày. Tôi còn nhớ mình đã vui
sướng như thế nào khi tìm được một bài kết hợp những gì hay nhất của cả
hai phong cách, một đoạn guitar-organ vang như sấm với lời ca tuyệt vời,
“The House of the Rising Sun,” song khi tôi bình luận về bài ấy, Joe lại bảo,
“Đây là một bài cổ lỗ sĩ của New Orleans. Cổ lỗ sĩ hơn cả ông cơ.” Thây kệ,
dù sao thì nó cũng có điệp khúc sinh động.

Tôi lấy làm lạ nhận ra mình tự nhiên lại mong đợi đĩa của hai giọng nữ

gào thét; hồi sinh viên tôi không mấy hứng thú với kiểu hát hò như vậy,
nhưng bây giờ hình như nó lại hợp thời. Aretha Franklin được khách quen
của quán khá ưa thích, và càng ngày tôi càng đánh giá cao kiểu lầm bầm đau
đớn, đầy nhục cảm của cô, nhưng chính Janis Joplin mới là người giành
được trái tim tôi. Tiếng thét phản đối “Phụ nữ là kẻ thất bại” dường như vừa
hợp thời vừa phổ quát. Thỉnh thoảng, khi cô thét lên câu đó, tôi lại thấy mấy
ông lớn tuổi trong quán gật gù; đó cũng là kinh nghiệm của họ. Tôi thích
hầu hết các bài Joplin trình bày, thích theo kiểu phần nào bị mê hoặc. Giọng
khàn khàn của cô là phản đề âm nhạc nhưng nó đương đại và hấp dẫn.

Thỉnh thoảng cũng có bài có thể gọi là vàng ròng, chui rúc trong những

album mà giá không thì chẳng ai buồn nghe, nhưng lại chứa đựng một sức
mạnh ấn tượng được thừa nhận ngay tức khắc: “By the Time I Get to
Phoenix”, “Spanish Eyes” và “Gentle on My Mind”. Tất nhiên, bất cứ ai
chăm chú lắng nghe cũng có thể thích những đoạn vô nghĩa như trong một
bài hát rất được hâm mộ mùa xuân năm ấy, “Harper Valley P.T.A”, nhưng
sau hai tuần tập trung nghe, tôi nhận thấy có hai loại mình thực sự thích, sự
yêu thích cũng lớn như những cảm xúc tôi từng có đối với bất cứ bản nhạc
nào trong thời niên thiếu: những ca khúc như “MacArthur Park”, nói về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.