SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 402

nhiều nơi đã để lộ mong muốn của tôi là được gần gũi họ - được chứng kiến
chuyện gì sẽ xảy đến với họ.

Nhưng sâu xa hơn chính là cảm giác thầm lặng rằng ở độ tuổi sáu mươi

mốt, có lẽ đây là nhóm thanh niên cuối cùng tôi còn dịp kết giao; con trai tôi
đã bỏ tôi mà đi do những hiểu lầm đau xót và tôi cảm thấy cần phải hiểu lớp
trẻ thế hệ này đang làm gì. Tôi thấy họ là niềm hy vọng duy nhất của tương
lai, là sức sống của xã hội chúng ta, và tôi tán thành việc họ đang mạnh dạn
thử sức mình. Khi nghĩ về nỗi cô đơn ghê gớm mình từng trải qua khi còn là
một thanh niên lang thang khắp châu Âu - một nơi như Antwerp có thể đáng
sợ như thế nào đối với một sinh viên Đại học Virginia tự nhận là nhút nhát
và thiếu kinh nghiệm - tôi thích cách sống thời nay hơn nhiều vì một thanh
niên như Yigal có thể đến vũ trường Arc de Triomphe và tìm cho mình bao
nhiêu phụ nữ căng tràn sức sống sẵn sàng làm tình bằng tiếng Bỉ, Hà Lan, Ý
hay Đan Mạch, và đôi khi còn chẳng cần nói lời nào bằng bất cứ thứ tiếng
gì. Như thế thì hay hơn nhiều.

Về phần các bạn trẻ, một buổi chiều tại quán bar tôi tình cờ khám phá ra

họ nghĩ thế nào về sự có mặt của tôi. Tôi đang ở phòng phía sau giúp kiểm
tra việc nhập một lô hàng soda cam thì chợt nghe thấy một anh lính hỏi
Monica, “Sao các bạn cứ phải bận tâm về ông già lẩm cẩm ấy làm gì?” và cô
đáp, “Fairbanks ư? Đấy là một ông già vô hại mà.” Từ sau quầy rượu, Britta
cũng góp chuyện, “Ông ấy cổ hủ kinh khủng nhưng không làm hại ai cả.”
Cato chủ động đưa ra ý kiến, “Về ông ấy thì các bạn phải nói thế này. Ông
ấy chưa một lần nhắc đến tuổi già sức yếu,” và Monica liền nói tiếp, “Chúng
tôi kiên nhẫn chịu đựng ông ấy bởi vì... ờ, anh có cảm tưởng là nếu có người
tác động tới ông ấy sớm hơn một chút, ông ấy có thể được cứu vớt.”

Thì ra là như vậy. Thế hệ mới quá tự tin vào giá trị của mình đến mức

nhận xét người có tuổi chúng tôi không theo tiêu chuẩn của chúng tôi mà lại
theo chuẩn của họ. Tôi là kẻ thất bại, nhưng nếu họ đến với tôi từ bốn mươi
năm trước, có lẽ tôi đã được cứu chuộc. Quan điểm này khiến tôi rất giận, vì
mặc dù biết những điểm yếu rõ rành rành của họ, tôi vẫn không bao giờ cảm
thấy là nếu được giáo dục như tôi thì có lẽ họ sẽ được cứu vớt. Họ rất cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.