SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 474

Bồ Đào Nha này sống như thế nào. Họ chỉ có một túp lều một gian xây bằng
đá, nền nhà đất, một cửa sổ và một lò sưởi tỏa khói khắp phòng. Giường của
họ là một tấm nệm rơm đặt trên những tấm ván cách mặt đất vài phân;
Gretchen và Britta thấy hình như cô gái phải ngủ cùng cha mẹ ở đó.

Căn phòng khá tuềnh toàng, chỉ có một cái bàn ọp ẹp và một cái tủ nhỏ,

hiển nhiên là chỗ ba người cất quần áo, xoong nồi bát đĩa và bất kể của nả
nào mà họ cóp nhặt được. Đáng chú ý là trong hoàn cảnh thiếu thốn, gần
như không có tiện nghi gì như vậy, Maria Concepcião lại có thể ăn mặc đẹp
đẽ đến thế ở vũ hội. Gretchen quan sát cô bé cẩn thận cất bộ váy áo quý giá
vào tủ, còn Britta, vốn đã quá quen với cảnh nghèo khổ, lại quay mặt đi vì
nước mắt cô đã rân rấn.

Maria và cha mẹ cô dốc hết sức bày tỏ lòng mến khách. Nhà không có

ghế, họ ra hiệu chỉ chiếc giường thấp tè mời khách ngồi. Không có trà, họ
rót một chút xíu loại rượu đồ nguyên chất nhất thế giới. Không có bánh
ngọt, họ mang ra vài mẩu bánh mì nhỏ và pho mát cứng. Không có ngôn
ngữ chung, họ nói chuyện như mọi người vẫn làm trong hoàn cảnh tương tự,
bằng cử chỉ, nụ cười và cách lắc gật đầu, nhưng Gretchen vẫn làm cho hai
người phụ nữ hiểu được là thứ Năm tới cô và Joe sẽ đưa xe lên đón họ
xuống thị trấn. Ba người Bồ Đào Nha gật gù một cách thụ động, như thể đó
là một việc vượt ngoài khả năng hiểu biết hay làm chủ của họ.

Tối thứ Năm, Gretchen lái xe lên núi đón Maria Concepcião, và tất nhiên

Yigal cũng đi theo. Trong buổi diễn không chính thức, khi Gretchen chơi
nhạc, Yigal và Maria ngồi cạnh nhau. Họ cũng làm vậy trong buổi hòa tấu
của ban nhạc vào tối thứ Sáu, và trong vũ hội thứ Bảy, họ là đôi đầu tiên ra
giữa sàn nhảy. Trên đoạn đường dài trở về nhà, Yigal ngồi cạnh Maria, và
mặc dù không trao đổi được lời nào, họ vẫn nắm tay nhau và chia sẻ cả một
thế giới ý nghĩ. Khi xe về đến túp lều, Gretchen và Britta lấy ra vài chai
rượu vang và mấy giỏ đồ ăn thức uống nhỏ đem tặng, món quà được ông bố
và bà mẹ đón nhận với thái độ khiêm nhường và biết ơn.

“Một trong những bữa ăn ngon nhất của cháu,” sau này Gretchen kể với

tôi, “là ở trong túp lều đó. Suốt quãng đời còn lại, cháu sẽ thích rượu vang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.