SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 493

Họ nhìn thấy những mối liên quan mà người tầm thường các anh sẽ không
bao giờ tưởng tượng ra. Này nhé, đến một đứa ngu dốt như em còn có thể
nhìn vào một mảng bê tông vỡ và thấy được từng phân tử... mỗi phân tử có
giá trị riêng...” Cô nhún vai khi thấy anh nhất định không chịu nghe.

Song khi Monica và Cato trở lại thúc ép Britta, họ vấp phải một phản ứng

mạnh mẽ và dứt khoát. Trong mấy ngày liền, cô đối phó với họ bằng cách từ
chối lịch sự, nhưng một buổi sáng ở chợ khi hai người đưa ra lý lẽ là cô sẽ
không bao giờ hiểu được tình dục nếu không quan hệ trong thời gian chịu
ảnh hưởng của LSD, cô nổi giận dữ dội chưa từng thấy; cô vung cả hai tay
lên phản đối họ và nói, “Chết tiệt, các cậu tránh xa tớ ra. Các cậu giống hệt
cha tớ và bộ sưu tập đĩa hát ấy.”

Lời tuyên bố của Britta lạ lùng đến nỗi tất cả chúng tôi đều sững sờ nhìn

cô. Đứng dựa vào bức tượng, cô nói tiếp, “Tớ hình thành niềm tin của mình
từ kinh nghiệm đó, và không ai trong các bạn có thể thay đổi chúng, vì vậy
đừng cố làm gì, Monica ạ.”

“Niềm tin gì thế?” Monica dịu dàng hỏi. Tôi luôn lấy làm lạ là đám trẻ

này có thể đi tới chỗ sắp đánh nhau đến nơi rồi lại rút lui mà lòng tự trọng
vẫn không bị tổn thương. Đó là một đặc tính tuyệt vời chúng ta thường đánh
mất khi già đi. Nếu Britta mà nói với tôi gay gắt như vậy, tôi sẽ suy sụp suốt
ba ngày liền, nhưng Monica nhỏ bé thì lại vui vẻ nói, “Được thôi, chúng ta
hãy nghe câu chuyện của Britta nào.”

“Tớ đã kể cho ông Fairbanks nghe là cha tớ bị ám ảnh bởi một vở opera,”

Britta nói. “Thợ mò ngọc trai. Vở này dính dáng và liên quan đến Ceylon,
nhưng chỉ biết một điều là khi tớ còn bé bố tớ không ngừng nghe các phần
lĩnh xướng của vở này. Ông thích chúng thực sự. Chúng như một phần cuộc
sống của ông. Ông chỉ biết chúng trong những đĩa cổ do các ca sĩ Ý hát.
Caruso, Tetrazzini, Gigli. Hay thì hay thật, nhưng bằng tiếng Ý. Vì vậy, vừa
lĩnh được chi phiếu đầu tiên từ ông Mogstad - tớ làm thuê cho ông ta, lão
ngu xuẩn đó - tớ bèn đặt mua ở Oslo bản ghi âm Angel của trọn vẹn vở
opera. Đó là món tiền lớn nhất mà tớ tiêu từ trước cho đến lúc đó - tặng ông
vở opera ông thích được bọc trong giấy bóng kính. Ông rơm rớm nước mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.