SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 506

“Chưa.”
“Cái tên! Cái tên ấy! ‘Lucy in the Sky with Diamonds.’ Chú có phải kẻ

ngốc không đấy?” Chắc hẳn trông tôi khá ngơ ngác nên cô nói, “LSD. Đó là
quốc ca của LSD.”

Tôi bực bội lẩm bẩm. Tôi đã hoàn toàn bỏ qua điểm cốt yếu của ca khúc.

Nghe lại lần nữa, tôi không thể tin được là ban nhạc Beatles đã chơi xỏ
mình, nhưng cách Monica giải thích mấy từ ấy chứng tỏ quả thực nó đã gợi
lên cả một kỷ nguyên, nhưng không theo nghĩa tôi tưởng. Uể oải giải quyết
nốt con bạch tuộc cuối cùng, Churchill nói, “Ca khúc này thức tỉnh thanh
niên trên toàn thế giới nhận ra những điều kỳ diệu của LSD nhiều hơn bất kỳ
thứ gì khác.”

“Bài hát chủ đề của ông đấy ư?” tôi hỏi, giận dữ vì bị coi như thằng ngốc.
“Đúng vậy. Nó giúp rất nhiều cho việc làm ăn của tôi.”

Tôi phát bực với bữa trưa. Ngay món cá hầm cũng thành nhạt phèo và tôi

không còn thích thú với ca khúc mình vừa phát hiện. Khi Monica bật lại bài
ấy, mắt cô nhắm lại trông vẻ ngây ngất của một thiếu nữ mới lớn, tôi càng
thấy phẫn nộ. Vì sao ư? Bởi vì đáng lẽ phải là một sức mạnh chủ yếu và cao
đẹp trong xã hội chúng ta, nhạc pop lại đang bị xuyên tạc để làm thanh niên
trụy lạc.

Phản ứng một cách vô thức, tôi đi đến bên máy quay đĩa, giật mạnh đầu

đĩa than, vớ lấy cái đĩa rồi tì trên đầu gối bẻ làm đôi.

Nhóm bạn trẻ kinh hãi trước cách cư xử của tôi, và Monica, mở choàng

mắt vì bị cắt ngang đột ngột, la lên, “Chú George! Chú làm cái quái gì thế?”
Nhưng Churchill đã giải thích, giọng ngọt xớt, “Thôi, bỏ qua cho ông ấy.
Ông ấy là một ông già lạc vào thế giới mới mà.”

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.