SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 515

tôi ở tuổi các cháu đâu. Có lẽ còn chưa bằng tôi nữa kia, vì tôi được đảm bảo
bởi một số ảo tưởng.”

Cato lên tiếng, “Thực lòng cháu không muốn nêu vấn đề này ra, nhưng

chẳng phải chú đã ly hôn? Chẳng phải con trai chú phải ngồi tù ở đâu đó?”

“Phải.”
“Vậy tức là chính chú cũng không giải quyết được ổn thỏa những vấn đề

lớn.”

“Đúng thế. Nhưng ngay hành động thất bại cũng có cái hay. Tôi sáu mươi

mốt tuổi rồi. Tôi không ở tù. Tôi không bị thần kinh. Vì vậy tôi nghĩ mình
đã đi trước đón đầu cuộc chơi rồi.”

“Chú không nghĩ chúng cháu làm được à?”
“Tôi chưa thấy có dấu hiệu gì khẳng định cả... trừ một điểm. Các cháu có

sự hăng hái nhiệt tình nhất định. Và cái đó có thể khá quan trọng.” Lúc này
Britta mới thấm thía mức độ nghiêm trọng của những gì xảy ra tại quê
hương mình, và cô gục xuống bàn, đầu gối lên cánh tay. Gretchen tìm cách
an ủi bạn, “Đừng căng thẳng quá, Brit,” Britta liền ngước lên nói, “Chẳng
phải rất lạ sao, một đám cháy ở tận Tromsø lại có thể khiến người ta bị tổn
thương đến thế?”

Tôi thì nói, “Tôi nhớ có lần ở Torremolinos, tôi đã gặp một cộng đồng

hippy, tất cả đều ở tuổi hai mươi, không ai có bất cứ nghĩa vụ nào, và mọi
việc đều tốt đẹp. Nhưng có một thắc mắc lạ lùng cứ luẩn quẩn trong đầu tôi:
‘Các bạn sẽ chôn người chết theo nghi lễ nào?’ Cuộc đời đòi hỏi phải có
những nghi thức tiễn đưa nhất định. Không thể tránh được chuyện đó. Tôi
chưa bao giờ quan tâm nhiều đến các nghi lễ cổ xưa, nhưng chúng rất hữu
ích. Tôi không hiểu các bạn ấy sẽ đặt ra những nghi lễ nào.” Câu trả lời đến
một cách bất ngờ. Churchill đi vào quán, Monica nói với ông ta, “Cato và tôi
đang thèm một liều thật đã đây. Đến chỗ ông thôi.”

Khi Gretchen định hỏi làm như vậy có khôn ngoan không, Monica nói,

“Một khi đã nắm được thứ gì đó mà bạn biết là tuyệt vời thì đừng chùn
bước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.