SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 517

“Thế này nhé, cậu bạn thân của tôi đã mua chiếc xe này - chiếc xe tải này,

các bạn có thể gọi như vậy - ở Dusseldorf và cậu ấy sẽ lái đi Nepal - Nepal
nhé, xin các bạn hãy chú ý - và bán lại với tiền lãi rất cao. Đó là cách kiếm
sống của cậu ấy.”

“Thế thì liên quan gì đến chúng tôi?”

“Mỗi người chỉ cần bỏ ra một trăm đô la - vừa đủ trả tiền ăn uống xăng

dầu - Detlev sẽ chở các bạn tới Nepal.”

Lời mời được đón nhận trong im lặng. Trời mới tinh mơ, quá sớm để

nhóm bạn nghĩ đến khả năng đi một chuyến xuyên suốt châu Âu, qua vùng
Cận Đông và phần trung tâm châu Á để tới vương quốc Nepal núi non trùng
điệp. Monica là người duy nhất lên tiếng: “Tôi nghe nói cỏ ở Nepal tuyệt
lắm.”

“Tuyệt quá đi chứ!” Detlev hào hứng thốt lên. Anh ta là một thanh niên

khỏe mạnh, đẹp trai, trông như mẫu người mà một trường đại học ở New
Mexico sẽ thuê để chơi bóng đá. “Tại Katmandu em sẽ gặp nhiều kẻ ăn chơi
sành điệu hơn... Khách sạn Nga, nhất định em phải đến thăm nếu muốn thâm
nhập đời sống ở đó.”

“Bao giờ anh rời khỏi đây?”
“Hai tiếng nữa.”
“Có một nhóm rất thú vị cùng đi với cậu ấy,” Churchill xen ngang. “Tôi

đã gặp tất cả bọn họ đêm qua.” Và ông ta giơ những ngón tay dài ngoẵng ra
kiểm lại số người: “Có một cậu người Úc, một cậu người Texas, hai cô
người Bỉ và hai cô người Canada.”

“Chẳng phải như vậy là xe đầy rồi sao?” Gretchen hỏi.
“Không đâu,” Detlev nói. “Tất cả đều mang theo đồ cắm trại. Các bạn ngủ

dưới gầm xe, bên rìa đường, trong các nhà thờ cũ.”

“Ông có đi không?” Gretchen hỏi Churchill.

“Không, không, cô bạn thân mến. Tôi chỉ quan tâm với tư cách bạn bè

thôi. Cô biết đấy, Detlev mang cho tôi hàng dự trữ từ Thụy Sĩ đến đây. Và ở
Nepal về cậu ta lại mang cho tôi rất nhiều thứ hay ho.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.