SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 547

Bất cứ ý nghĩ nào tôi từng có cho rằng sản phẩm của Mỹ nhất định phải

tốt hơn do quyền năng thiêng liêng nào đó của nền công nghiệp Mỹ đều tan
biến khi tôi quan sát những người Đức ấy. Họ không chỉ sản xuất những sản
phẩm tuyệt hảo mà còn biết cách làm cho khách hàng hài lòng, và sau khi
bắt đầu mất thị trường trên khắp thế giới, chúng ta mới nghĩ ra giải pháp của
mình cho vấn đề ấy. Chúng ta sẽ không cử chuyên gia bay từ New York đến.
Chúng ta sẽ có chuyên gia sống ngay tại hiện trường. Nếu Đức có thể cung
cấp sự hỗ trợ trong vòng hai ngày thì chúng ta sẽ làm việc đó trong hai giờ.

Đó chính là cách để các đại diện kỹ thuật từng trải và cô đơn của chúng ta

trở thành một bộ phận chức năng của hệ thống Mỹ. Nếu một hộ gia đình ở
Des Moines, bang Iowa, được ngủ yên nhờ một anh lính Mỹ nào đó đang
đứng gác dọc theo tuyến DEW

[82]

thì cũng chính hộ gia đình đó được mua

nhiều hàng hóa với giá hời vì một kỹ thuật viên người Mỹ nào đó ở Sumatra
hay Peru đang góp sức giữ cho công ty của mình có thể đứng vững. Đường
biên giới không bao giờ ở nơi chúng ta tưởng, những người có năng lực nên
canh gác đường biên giới ấy thì hơn.

Hãy xem thời gian Harvey Holt còn lại một mình ở trung tâm Sumatra để

duy trì hệ thống thông tin liên lạc mà UniCom đã lắp đặt cho chính phủ
Indonesia. Anh được cử làm việc tạm thời tại Simpang Tiga, sân bay gần
Pakanbaru, tìm cách giải quyết trục trặc nào đó phát sinh tại một trạm tiếp
âm nằm cao trên một quả đồi nhỏ có đỉnh nhìn xuống rừng rậm. Nhiệt độ là
38, độ ẩm 100 phần trăm. Thiết bị thông thường bị gỉ sạch trong hai tháng
đầu và phải thay bằng thép không gỉ.

Khi Holt tổ chức một đoàn đi bộ để đưa anh từ Pakanbaru đến trạm trên

đồi, một vài công nhân đứng tuổi người Sumatra khuyên anh, “Nên mang
theo một người đi săn chuyên nghiệp thì hơn.” Anh đáp, “Tôi có súng rồi,”
vì vậy họ đành nhún vai và lo lắng tiễn anh lên đường.

Hoàng hôn ngày thứ nhất, đoàn người nghe thấy một tiếng thét kinh

hoàng, và giật mình ngoảnh lại đúng lúc thấy người đi cuối hàng bị một con
hổ chắc phải dài đến ba mét tính từ mũi đến móng chân sau cào phăng mặt.
Các vị thấy đấy, phần lớn những người đến xem hổ trong vườn thú chỉ để ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.