SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 556

từng được sáng tác” là tất cả những gì anh đáp, nhưng qua những lời bóng
gió của anh, tôi hiểu là anh thích các bài ấy vì chúng gợi lại những tháng
ngày anh còn trẻ và mới bắt đầu hẹn hò.

“Nó mới tuyệt làm sao chứ,” một lần anh nói với tôi. “Anh có một chiếc

Ford. Một cặp trong số bao nhiêu cặp khác. Anh lái năm mươi dặm đến
Cheyenne để nghe Glenn Miller chơi tại phòng khiêu vũ Crystal, thậm chí
một trăm hai mươi dặm đến tận Denver dự buổi biểu diễn của Charley
Barnett ở Elitch’s Gardens. Đèn đóm...” Giọng anh nhỏ dần. “Thời nay
chẳng có gì như vậy nữa. Chẳng có gì.”

Trong loại nhạc ưa thích của mình Holt có sự tinh tế tuyệt hảo - không

violon nỉ non, không phòng vọng rẻ tiền. Anh chọn âm thanh mạnh mẽ và
trong trẻo của nhạc jazz Mỹ và thường yêu cầu bạn bè chú ý đến những
đoạn nhạc lạ tai, nếu không họ có thể không nhận thấy. Anh rất mê thích ban
nhạc cuồng nhiệt có tên là The Empire City Six, những người từng chơi một
loạt khúc biến tấu theo giai điệu “The Battle Hymn of the Republic”, nâng
cao giọng lên sáu lần khác nhau cho đến khi cả căn phòng rung chuyển vì
những âm thanh hùng tráng. Anh còn giới thiệu cho chúng tôi một khúc
nhạc lạ lùng mà tôi chưa từng nghe, nhưng hiển nhiên đối với anh lại có ý
nghĩa rất lớn. Louis Armstrong và Duke Ellington cộng tác trong khúc nhạc
này, giọng whiskey và tiếng piano xót xa. “Duke’s Place”, bài đó tên như
vậy, và có lần Holt tâm sự với tôi, “Nó nhắc tôi nhớ đến tất cả các quán cà
phê hẻo lánh tôi từng đến dùng bữa.” Nó vẫn ám ảnh tôi đến tận bây giờ,
mỗi khi Harvey bật lên, một khúc nhạc tầm thường, khó chịu mà đáng lẽ
không thể có khả năng gợi nhớ như vậy: trở về Duke’s Place, nơi chúng tôi
đã trải qua những giờ phút đau đớn và trống rỗng của tuổi thanh niên.

Tôi có thể nhớ lại cả tá lần trong những năm gần đây, khi tôi đến những

vùng xa lắc xa lơ trên thế giới, thiếu tiện nghi hoặc không thức ăn ngon hay
không có âm nhạc sạch nước cản. Công việc thì tốn sức và cô đơn, và ngay
cả việc kiếm được tiền hoa hồng khá cao cũng không làm tôi cảm thấy dễ
chịu hơn chút nào. Rồi tôi đến thị trấn nơi Harvey Holt công tác, và anh đưa
tôi về ngôi nhà sạch bong của anh, với hai cái bàn chải răng vẫn treo đúng vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.